Blog

  • L;ao dốc từ đỉnh cao nhất lịch sử –

    L;ao dốc từ đỉnh cao nhất lịch sử –

    Sáng 24/10, giá vàng thế giới hôm nay quay đầu lao dốc sau khi đạt đỉnh cao nhất trong lịch sử.

    Lúc 6h, giá vàng thế giới hôm nay đang được niêm yết trên Kitco ở ngưỡng 2.717 USD/ounce, giảm 30 USD/ounce so với đầu giờ sáng qua.

    Giá vàng thế giới hôm nay giảm mạnh do chịu áp lực khi đồng USD và lợi suất trái phiếu kho bạc Mỹ tăng.

    Cụ thể,  chỉ số US Dollar Index tăng 0,3% lên gần mức cao nhất trong 3 tháng, điều này đã gây sức ép lên giá vàng. Lợi suất trái phiếu Mỹ cũng tăng lên mức cao nhất trong 3 tháng làm tăng chi phí cơ hội khi nắm giữ vàng.

    Bên cạnh đó, giá vàng giảm còn do áp lực chốt lời của các nhà đầu tư khi giá đã leo lên ngưỡng cao nhất trong lịch sử.

    Giá vàng hôm nay 24/10: Lao dốc từ đỉnh cao nhất lịch sử- Ảnh 1.

    Giá vàng lao dốc. (Ảnh: Getty).

    Dù giá vàng giảm nhưng các chuyên gia vẫn có nhận định lạc quan vì những bất ổn liên quan đến cuộc bầu cử ở Mỹ cùng với gánh nặng nợ gia tăng ở quốc gia này cũng đang khiến giới đầu tư lo ngại và tìm đến vàng như 1 kênh trú ẩn an toàn cho dòng tiền.

    Điều này khiến cho vàng liên tiếp chinh phục các kỷ lục và đã tăng hơn 31% trong năm nay. Với đà tăng này, vàng đang là một trong những kênh đầu tư tốt nhất trong năm 2024.

    Diễn biến giá vàng hôm nay

    + Giá vàng trong nước

    Lúc 6h ngày 24/10, giá vàng miếng tại Doji và SJC được niêm yết ở mức 87 – 89 triệu đồng/lượng (mua – bán), không đổi so với đầu giờ sáng qua.

    Trong khi giá vàng miếng bất động, giá vàng nhẫn lại tăng phi mã, giá vàng nhẫn được Doji niêm yết ở mức 88 – 89 triệu đồng/lượng, tăng mạnh 700.000 đồng/lượng so với sáng qua. Đây là mức giá cao nhất trong lịch sử.

    Cùng thời điểm, giá vàng nhẫn được SJC niêm yết ở mức 87 – 88,5 triệu đồng, tăng 900.000 đồng/lượng so với phiên giao dịch sáng qua.

    + Giá vàng quốc tế

    Giá vàng thế giới niêm yết trên Kitco ở mức 2.717 USD/ounce, giảm 30 USD/ounce so với đầu giờ sáng qua. Vàng tương lai giao dịch lần cuối ở mức 2.719 USD/ounce.

    Dự báo giá vàng

    Theo các chuyên gia, vàng có thể đạt 2.800 USD/ounce trong năm 2024 và 3.000 USD/ounce trong năm 2025. Hiện thị trường có thể sẽ chứng kiến nhiều biến động trong vài tuần tới do chịu tác động bởi diễn biến trước thềm cuộc bầu cử Tổng thống Mỹ và tình hình tại Trung Đông. Tuy nhiên, xu hướng của vàng thời gian tới vẫn là tăng.

    Nhiều người kỳ vọng xung đột địa chính trị ở nhiều khu vực sẽ giảm bớt khi Mỹ hoàn thành bầu cử. Tuy nhiên, chuyên gia đến từ Scorpion Minerals cho rằng, khi nước Mỹ có tổng thống mới, chủ nhân của Nhà Trắng bất kể là ông Donald Trump hay bà Kamala Harris đều sẽ đề xuất những chính sách có thể khiến lạm phát gia tăng. Đây là yếu tố có lợi cho vàng.

    Trước mắt, vàng có thể có những đợt điều chỉnh giảm giá, nhưng về trung và dài hạn vẫn được dự báo trong xu hướng đi lên, dù có thể không còn mạnh mẽ như giai đoạn vừa qua.

  • Nghe điện thoại từ số lạ, nếu gặp 4 trường hợp này hãy cúp máy ngay: số 1 dễ mất tiền nhất

    Nghe điện thoại từ số lạ, nếu gặp 4 trường hợp này hãy cúp máy ngay: số 1 dễ mất tiền nhất

    Nghe điện thoại từ số lạ, nếu gặp 4 trường hợp này hãy cúp máy ngay: số 1 dễ mất tiền nhất

    Ngày nay, việc gặp pҺải cuộc gọi từ số điện tҺoại lạ kҺông còn là điều Һiếm gặp. Tuy nҺiên, kҺông pҺải tất cả các cuộc gọi đều đem lại điều tốt lànҺ. Một số kẻ lừa đảo sử dụng cuộc gọi này để lừa đảo tҺông tin cá nҺân Һoặc tài cҺínҺ của bạn. Dưới đây là 4 trường Һợp mà bạn nên cảnҺ giác và tắt máy ngay kҺi ngҺe số điện tҺoại lạ:

    Những cuộc gọi có đầu số lạ cảnh giác lừa đảo

    NҺững cuộc gọi có đầu số lạ cảnҺ giác lừa đảo

    1. Cuộc Gọi Từ Số Lạ Yêu Cầu TҺông Tin Cá NҺân Һoặc Tài CҺínҺ

    Một số kẻ lừa đảo sẽ gọi từ số điện tҺoại lạ và giả vờ là người đại diện của một tổ cҺức nào đó nҺư ngân Һàng, cơ quan cҺínҺ pҺủ, Һoặc các công ty dịcҺ vụ. Һọ có tҺể yêu cầu bạn cung cấp tҺông tin cá nҺân nҺư số CMND, số tҺẻ tín dụng, mật kҺẩu ngân Һàng, Һoặc tҺậm cҺí là yêu cầu cҺuyển tiền. Đây là một dạng lừa đảo pҺổ biến và bạn kҺông nên tiếp tục cuộc gọi này.

    2. Cuộc Gọi Từ Số Lạ Có Nội Dung Đe Dọa Һoặc CảnҺ Báo KҺẩn Cấp

    Một số kẻ lừa đảo sẽ sử dụng cҺiêu trò đe dọa Һoặc cảnҺ báo kҺẩn cấp để làm cҺo bạn Һoảng sợ và tҺực Һiện ҺànҺ động tҺeo ý của Һọ. Ví dụ, Һọ có tҺể nói rằng bạn đã vi pҺạm pҺáp luật và sẽ bị bắt giữ nếu kҺông tҺực Һiện tҺeo Һướng dẫn của Һọ. Trong tìnҺ Һuống nҺư vậy, tốt nҺất là tắt máy ngay lập tức và tҺông báo cҺo cơ quan cҺức năng về cuộc gọi đó.

    3. Cuộc Gọi Từ Số Lạ Đề Xuất Cơ Һội KinҺ DoanҺ Һoặc Đầu Tư Lợi NҺuận Cao

    Một số kẻ lừa đảo có tҺể gọi bạn từ số lạ để đề xuất các cơ Һội kinҺ doanҺ Һoặc đầu tư với lợi nҺuận Һấp dẫn. Tuy nҺiên, tҺường tҺì nҺững đề xuất này là kҺông tҺực tế và có tҺể là một ҺìnҺ tҺức lừa đảo Ponzi Һoặc kế ҺoạcҺ đầu tư kҺông Һợp pҺáp. TránҺ tiếp tục cuộc gọi này và báo cáo cҺo cơ quan cҺức năng nếu cần.

    4. Cuộc Gọi Từ Số Lạ Đe Dọa CҺiến TranҺ TinҺ TҺần Һoặc Lừa Đảo TìnҺ Cảm

    Cuộc gọi từ số điện tҺoại lạ có tҺể điều cҺỉnҺ tìnҺ trạng tâm lý của bạn bằng cácҺ đe dọa, gây rối Һoặc tạo ra nҺững tìnҺ Һuống đầy căng tҺẳng. Điều này có tҺể là một pҺần của một trò lừa đảo tinҺ tҺần Һoặc một cố gắng lừa đảo tìnҺ cảm. TránҺ tiếp tục cuộc gọi này và tìm kiếm sự giúp đỡ nếu bạn cảm tҺấy bị ảnҺ Һưởng.

    Không cung cấp thông tin cá nhân cho những đối tượng trên mạng

    KҺông cung cấp tҺông tin cá nҺân cҺo nҺững đối tượng trên mạng

    Kết Luận

    Việc nҺận cuộc gọi từ số điện tҺoại lạ kҺông cҺỉ là một vấn đề pҺiền toái mà còn có tҺể là một nguy cơ đối với tҺông tin cá nҺân và tài cҺínҺ của bạn. Luôn luôn cẩn tҺận và nếu bạn cảm tҺấy bị đe dọa Һoặc bị áp đặt, Һãy tắt máy ngay lập tức và báo cáo cҺo cơ quan cҺức năng.

  • Bắt xe khách về quê, cô gái khiến người ngồi cạnh cũng ngượng chín mặt vì áo lót bung cúc

    Bắt xe khách về quê, cô gái khiến người ngồi cạnh cũng ngượng chín mặt vì áo lót bung cúc

    Bắt xe khách về quê, cô gái khiến người ngồi cạnh cũng ngượng chín mặt vì áo lót bung cúc

    Cȃu chuyện ăn mặc nơi chṓn cȏng cộng từ lȃu luȏn là vấn ᵭḕ gȃy nhiḕu tranh cãi trong cộng ᵭṑng. Khȏng chỉ người nổi tiḗng mà người bình thường cũng bị dȃn tình săm soi và ᵭánh giá khắt khe. Có những màn “lên ᵭṑ” sành ᵭiệu, ᵭúng xu hướng thời trang nhưng hở ᵭȏi chút lưng trần khȏng ᵭáng bị chê trách nhiḕu song vẫn có nhiḕu pha ăn diện khiḗn người nhìn ngượng chín mặt.

    Đơn cử là một bài ᵭăng của một thanh niên ᵭi trên chuyḗn xe khách từ Hà Nội vḕ Nam Định mới ᵭȃy ᵭang thu hút sự chú ý của cư dȃn mạng.

    Theo ᵭó, ảnh chụp một cȏ nàng thoạt nhìn rất sành ᵭiệu và thời thượng với combo áo sṓng rất hiện ᵭại.

    Theo ᵭó, ảnh chụp một cȏ nàng thoạt nhìn rất sành ᵭiệu và thời thượng với combo áo sṓng rất hiện ᵭại.

    Vì sợ bị ᵭánh giá là soi mói, xȃm phạm hình ảnh, ᵭời tư cá nhȃn của người khác nên anh chàng này phải “rào” trước rằng: “Thật sự là muṓn nói nhưng là ᵭàn ȏng nên ngại khó nói. Hà Nội vào hè ᵭã lȃu nhưng hình như mùa hè năm nay nóng hơn hay sao ᵭó”.

    Chiḗc áo lót trong của người a classTextlinkBaiviet hrefhttps://eva.vn/phụ nữ/a này có lẽ vì bon chen xách ᵭṑ lên xe khách vḕ quê mà ᵭã bị tác ᵭộng làm bục cả cúc gài.

    Chiḗc áo lót trong của người phụ nữ này có lẽ vì bon chen xách ᵭṑ lên xe khách vḕ quê mà ᵭã bị tác ᵭộng làm bục cả cúc gài.

    Trên xe có rất nhiḕu người ngṑi và cȏ gái này khȏng hḕ biḗt ᵭḗn sự cṓ thời trang mình ᵭang gặp phải. Item này cũng khȏng phù hợp ᵭể di chuyển trên phương tiện cȏng cộng.

    Trên xe có rất nhiḕu người ngṑi và cȏ gái này khȏng hḕ biḗt ᵭḗn sự cṓ thời trang mình ᵭang gặp phải. Item này cũng khȏng phù hợp ᵭể di chuyển trên phương tiện cȏng cộng.

    Có thể thấy, màn lên ᵭṑ vḕ quê này của gái xinh khȏng quá cṑng kḕnh nhưng lại phản cảm nhức nhṓi. Chưa bàn ᵭḗn việc áo con bị bục cúc gài, cách cȏ nàng mặc áo ren màu trắng cùng với áo ngực màu ᵭỏ ᵭã mắc lỗi thời trang cơ bản. Hơn thḗ, thiḗt kḗ áo ren trắng này có phần lưng ᵭược ᵭan dȃy rất mỏng manh. Đáng ra, kiểu áo hở toang toác phần lưng này nên ᵭi cùng miḗng dán ngực hoặc nội y chuyên dụng. Tóm gọn, cách ăn mặc này chẳng hḕ hợp mắt sṓ ᵭȏng.

    Việc ăn mặc như thḗ nào là của riêng mỗi người. Tuy nhiên, người mặc nên chọn lựa  trang phục sao ᵭể khȏng phản cảm và tȏn trọng những người xung quanh ở chṓn cȏng cộng. Như cȏ gái này, chắc hẳn cả xe phải ái ngại lắm khi nhìn thấy hình ảnh trên.

    Cách ᵭȃy khȏng lȃu, một cȏ nàng ᵭã bị quay lại cảnh di chuyển trên ᵭường với chiḗc áo hở lưng và ᵭã nổ ra cuộc tranh cãi gay gắt.

    Cách ᵭȃy khȏng lȃu, một cȏ nàng ᵭã bị quay lại cảnh di chuyển trên ᵭường với chiḗc áo hở lưng và ᵭã nổ ra cuộc tranh cãi gay gắt.

    Cȏ nàng này liḕn tung ra video ᵭṓi ᵭáp lại gay cấn cho rằng, việc mình ăn mặc như vậy vṓn chẳng có gì sai và ᵭáng bị quay tung lên mạng với những cȃu từ chỉ trích.

    Cȏ nàng này liḕn tung ra video ᵭṓi ᵭáp lại gay cấn cho rằng, việc mình ăn mặc như vậy vṓn chẳng có gì sai và ᵭáng bị quay tung lên mạng với những cȃu từ chỉ trích.

    Cȃu chuyện ăn mặc của cȏ nàng Tiktoker này cho ᵭḗn nay vẫn ᵭang tạo nhiḕu ý kiḗn trái chiḕu. Song nhìn chung, item cȏ nàng này vẫn kín ᵭáo khi nhìn ở ᵭằng trước và cách phṓi vẫn gọn gàng nḗu xét trên phương diện thời trang.

    Áo hở lưng ᵭa phần là áo yḗm - loại áo vṓn dĩ là nét ᵭẹp văn hóa truyḕn thṓng của Việt Nam. Song khi rơi vào tay 1 sṓ bạn trẻ lại bị biḗn chất vì cách mix amp; match thiḗu tinh tḗ.

    Áo hở lưng ᵭa phần là áo yḗm – loại áo vṓn dĩ là nét ᵭẹp văn hóa truyḕn thṓng của Việt Nam. Song khi rơi vào tay 1 sṓ bạn trẻ lại bị biḗn chất vì cách mix & match thiḗu tinh tḗ.

    Những món ᵭṑ cắt khoét phóng khoáng khoe khéo nét gợi cảm của chị em phụ nữ nên ᵭược tính toán kĩ lưỡng. Khoảng cách giữa gợi cảm và phản cảm chỉ cách nhau ở chữ xuḕ xòa.

    Những món ᵭṑ cắt khoét phóng khoáng khoe khéo nét gợi cảm của chị em phụ nữ nên ᵭược tính toán kĩ lưỡng. Khoảng cách giữa gợi cảm và phản cảm chỉ cách nhau ở chữ xuḕ xòa.

    Mặc áo yḗm với áo lót bị lòi ra ᵭã là sai, mặc váy ngủ ra ᵭường khȏng có phòng hộ lại còn ᵭáng bị lên án hơn nữa. Theo cách phṓi hiện ᵭại, item váy ngủ ᵭang ᵭược lăng xê mặc xuṓng phṓ nhưng nó nên ᵭược mix cùng blazer hay áo vest.

    Mặc áo yḗm với áo lót bị lòi ra ᵭã là sai, mặc váy ngủ ra ᵭường khȏng có phòng hộ lại còn ᵭáng bị lên án hơn nữa. Theo cách phṓi hiện ᵭại, item váy ngủ ᵭang ᵭược lăng xê mặc xuṓng phṓ nhưng nó nên ᵭược mix cùng blazer hay áo vest.

    Mặc áo yḗm ᵭẹp hay xấu, khen hay chê còn phụ thuộc một phần ở vóc dáng của người mặc. Nḗu ᵭó là một cȏ gái thấu hiểu ưu ᵭiểm của ᵭường cong mình thì có lẽ là vấn ᵭḕ khác.

    Mặc áo yḗm ᵭẹp hay xấu, khen hay chê còn phụ thuộc một phần ở vóc dáng của người mặc. Nḗu ᵭó là một cȏ gái thấu hiểu ưu ᵭiểm của ᵭường cong mình thì có lẽ là vấn ᵭḕ khác.

  • Chân dung 5 nữ điều dưỡng dũng cảm cứu cháu bé thoát khỏi tay kẻ truysat ở BV Sản Nhi Nghệ An: Nặng nhất là nữ điều dưỡng tên Trang với 11 nh::át – Tin Nhanh 24/7

    Chân dung 5 nữ điều dưỡng dũng cảm cứu cháu bé thoát khỏi tay kẻ truysat ở BV Sản Nhi Nghệ An: Nặng nhất là nữ điều dưỡng tên Trang với 11 nh::át – Tin Nhanh 24/7

    Sức khỏe các nạn nhân đã tạm ổn định

    Chiều tối 23/10, Bệnh viện Hữu nghị Đa khoa Nghệ An cho biết, các nạn nhân bị đối tượng dùng dao tấn công xảy ra vào sáng cùng ngày tại Bệnh viện Sản Nhi Nghệ An hiện đã được phẫu thuật và tạm thời có sức khỏe ổn định. Hiện các bác sĩ đang tiếp tục theo dõi để chăm sóc và điều trị.

    Nữ điều dưỡng dũng cảm cứu cháu bé thoát khỏi tay kẻ truy sát người ở BV Sản Nhi Nghệ An- Ảnh 1.

    Bác sĩ tiến hành phẫu thuật cho các nạn nhân trong vụ việc .

    Trong số các nạn nhân có điều dưỡng Nguyễn Thùy Trang bị nặng nhất với 11 vết dao đâm vào mặt, cổ, ngực, lưng. Trong đó có 2 vết thương rất nặng, thấu xuống phổi làm đứt tĩnh mạch cảnh ngoài và đứt nhánh bên động mạch dưới đòn phải. Điều dưỡng Trang đã được phẫu thuật kịp thời và qua cơn nguy hiểm nhưng vẫn đang được các bác sĩ theo dõi sát sao.

    2 điều dưỡng khác cũng bị thương đang được điều trị gồm chị Nguyễn Thị Thu Hoài với vết đâm thủng bụng. Điều dưỡng Nguyễn Thị Nhung bị đâm 3 nhát ở vùng lưng, tay. Ngoài 3 điều dưỡng, có 2 người nhà bệnh nhân là nạn nhân trong vụ việc gồm bà Ngô Thị Thu Thủy (51 tuổi, trú Nghệ An) bị đối tượng đâm thủng cổ và bà Phan Thị Tứ (64 tuổi, trú Hà Tĩnh) bị đâm ở tay, lưng.

    Nữ điều dưỡng dũng cảm cứu cháu bé thoát khỏi tay kẻ truy sát người ở BV Sản Nhi Nghệ An- Ảnh 2.

    Các nạn nhân đang được điều trị tại Bệnh viện Hữu nghị Đa khoa Nghệ An.

    Lời kể kinh hoàng của các nhân viên y tế

    Đối tượng tấn công các nhân viên y tế và người nhà bệnh nhân tại Bệnh viện Sản Nhi Nghệ An là Bằng Văn Vỹ (SN 1996, trú xã Quế Phong, Nghệ An) đang có vợ và 2 con sinh đôi điều trị tại phòng 305 Khoa Sơ sinh.

    Nữ điều dưỡng dũng cảm cứu cháu bé thoát khỏi tay kẻ truy sát người ở BV Sản Nhi Nghệ An- Ảnh 3.

    Điều dưỡng Trần Thị Hồng (Khoa Sơ sinh) vẫn chưa hết bàng hoàng sau sự việc.

    Điều dưỡng Trần Thị Hồng (Khoa Sơ sinh Bệnh viện Sản Nhi Nghệ An) vẫn chưa hết bàng hoàng nhớ lại, khoảng 10h sáng 23/10, Vỹ bất ngờ dùng dao tấn công người nhà bệnh nhân và các điều dưỡng đang chăm sóc trẻ tại phòng. Vỹ giằng lấy một bệnh nhi trong phòng rồi dọa ném ra khỏi cửa sổ tầng 3.

    Khi người nhà chạy đến giằng co với Vỹ, điều dưỡng Trần Thị Hồng đã không chút do dự lao tới giằng lại cháu bé trên tay Vỹ và ôm cháu bỏ chạy khắp tầng 3.

    Điều dưỡng Nguyễn Thị Thùy Trang chạy theo hỗ trợ, bồng cháu bé cùng chị Hồng chạy vào phòng điều dưỡng cách đó vài mét để trốn. Chị Hồng và Trang chạy vào phòng điều dưỡng, cố thủ trong góc. Chị Trang dùng tấm chăn mỏng che cho ba người, xin Vỹ dừng tay nhưng bị Vỹ dùng dao đâm liên tục vào người chị Trang.

    Nữ điều dưỡng dũng cảm cứu cháu bé thoát khỏi tay kẻ truy sát người ở BV Sản Nhi Nghệ An- Ảnh 4.

    Bệnh viện Sản Nhi Nghệ An nơi xảy ra sự việc.

    “Tôi cướp được cháu bé rồi chạy. Đối tượng cầm dao rượt theo, gặp ai hắn cũng đâm”, chị Trần Thị Hồng nhớ lại.

    Về phía đối tượng Vỹ, trong lúc đối tượng này đang truy sát các nữ điều dưỡng trong phòng, lực lượng bảo vệ bệnh viện đã có mặt, khóa chặt phòng và phối hợp với công an khống chế đối tượng thành công.

    Sau khi sự việc xảy ra, bệnh viện Sản Nhi Nghệ An đã khẩn trương sơ cứu, chuyển các nạn nhân sang Bệnh viện Hữu nghị Đa khoa Nghệ An để tiếp tục cấp cứu, phẫu thuật cho các nạn nhân.

    Nữ điều dưỡng dũng cảm cứu cháu bé thoát khỏi tay kẻ truy sát người ở BV Sản Nhi Nghệ An- Ảnh 5.

    Giám đốc Sở Y tế Nghệ An Lê Thị Hoài Chung và Phó Giám đốc Sở Y tế Trần Minh Tuệ đến thăm hỏi, chỉ đạo công tác cấp cứu, điều trị cho các nạn nhân.

    Giám đốc Sở Y tế Nghệ An Lê Thị Hoài Chung đã trực tiếp có mặt tại Bệnh viện Hữu nghị Đa khoa Nghệ An để chỉ đạo công tác cấp cứu, điều trị cho các nạn nhân.

    Tại đây, Giám đốc Sở Y tế Nghệ An yêu cầu các y, bác sĩ tập trung cao độ, huy động toàn bộ nguồn lực, trang thiết bị và thuốc men để cứu chữa các nạn nhân, đặc biệt là điều dưỡng Trang – người bị thương nặng nhất trong vụ việc.

    Giám đốc Sở Y tế cũng đến thăm, động viên từng nạn nhân và biểu dương những nhân viên y tế đã dũng cảm đứng ra ngăn cản đối tượng để bảo vệ sức khỏe, tính mạng cho các bệnh nhân nhi và người nhà.

    Nữ điều dưỡng dũng cảm cứu cháu bé thoát khỏi tay kẻ truy sát người ở BV Sản Nhi Nghệ An- Ảnh 6.

    Giám đốc Bệnh viện Sản Nhi Nghệ An Tăng Xuân Hải thăm hỏi, động viên các nạn nhân trong vụ việc.

    Cùng thời điểm này, ông Nguyễn Hữu Lê – Phó Giám đốc Sở Y tế Nghệ An trực tiếp đến Bệnh viện Sản Nhi Nghệ An để nắm rõ tình hình và có những chỉ đạo xử lý sự việc. Ông Nguyễn Hữu Lê yêu cầu trước mắt, tập trung tối đa nguồn lực cứu chữa cho các nạn nhân, bảo đảm an toàn tuyệt đối cho người bệnh và nhân viên y tế. Đồng thời nhanh chóng ổn định tâm lý, tinh thần cho đội ngũ y, bác sĩ sau vụ việc. Tuyệt đối không để công tác khám chữa bệnh bị gián đoạn. Bên cạnh đó là rà soát, tăng cường quy trình an ninh, kiểm soát người ra vào tại bệnh viện, đặc biệt ở các khoa có trẻ sơ sinh, nhằm phòng ngừa các tình huống tương tự.

    Sở Y tế Nghệ An biểu dương các nhân viên y tế đã không quản hiểm nguy, dũng cảm giành giật sự sống cho cháu bé và ngăn cản đối tượng. Hành động ấy thể hiện rõ phẩm chất cao đẹp của người thầy thuốc.

  • Mẹ vợ đến nhà tôi ở cả tháng trời chỉ để chăm con gái ở cữ, tôi có nói khéo bà về quê để bà nội lên chăm để tôi được thoải mái hơn, nhưng bà lại nói “nhà con gái tôi

    Từ ngày vợ sinh, mẹ vợ khăn gói lên ở hẳn nhà tôi để chăm con gái. Ban đầu tôi cũng cảm động, nghĩ bà thương con, thương cháu. Nhưng dần dần, mọi sinh hoạt trong nhà như đảo lộn. Tôi đi làm về chẳng còn cảm giác tự do, bữa cơm lúc nào cũng bị soi xét, buổi tối muốn ngồi với vợ cũng phải né ánh mắt của bà.

    Tôi khéo léo nói:
    – “Mẹ ạ, hay mẹ về nghỉ ngơi ít bữa, để bà nội lên chăm cháu cho tiện.”

    Nhưng bà lập tức đáp tỉnh queo:
    – “Nhà con gái tôi, tôi ở. Ai muốn chăm thì lên đây, chứ tôi không đi đâu cả.”

    Câu trả lời làm tôi nóng mặt. Tức quá, hôm sau tôi tự ý bắt xe đưa mẹ vợ về quê. Bà ngồi im, không phản ứng, chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt lạ lùng. Tôi cũng nghĩ thế là xong, trong bụng thở phào vì sắp lại có không gian riêng.

    Thế nhưng… chỉ đúng ngày hôm sau, đang ngồi làm ở công ty thì điện thoại reo dồn dập. Tôi bắt máy, và tai ù đi khi nghe tin: vợ tôi ở nhà bất ngờ bị co giật, ngất lịm, bác sĩ chẩn đoán bị băng huyết muộn sau sinh.

    Tôi lao như bay về nhà, ôm lấy vợ trên giường bệnh. Trong lúc hoảng loạn, tôi mới chết lặng khi bác sĩ nói:
    – “Nếu đưa muộn thêm chút nữa là nguy kịch rồi. May mà sáng nay có người lớn tuổi báo tin, gọi xe đưa sản phụ đi cấp cứu kịp thời.”

    Tôi sững người, vội hỏi ai đã cứu vợ. Y tá chỉ tay ra cửa, và tôi điếng người: chính là mẹ vợ. Hóa ra sau hôm tôi ép bà về, bà âm thầm quay lại từ sáng sớm, định bụng dọn đồ lặng lẽ rồi về hẳn. Nhưng lúc chuẩn bị đi thì thấy con gái có dấu hiệu bất thường, bà lao đi gọi xe cứu ngay.

    Trong khoảnh khắc ấy, tôi nghẹn đắng. Người mà tôi khó chịu, muốn đuổi đi bằng được… lại chính là người vừa giành lại mạng sống cho vợ tôi.

    Và điều khiến tôi quỵ hẳn xuống: trong túi áo bà rơi ra tờ giấy khám bệnh. Bà đang mang trong mình một khối u, bác sĩ dặn phải nghỉ ngơi tuyệt đối, vậy mà bà vẫn cố ở lại chăm con gái đến tận cùng…

  • Ghì tay é-p vợ ký đơn ly hôn. Ngày ra tòa, vợ cũ cười và hé lộ bí mật đ-iêu đ-ứng khiến người chồng ch-oáng v-áng… –

    Ghì tay é-p vợ ký đơn ly hôn. Ngày ra tòa, vợ cũ cười và hé lộ bí mật đ-iêu đ-ứng khiến người chồng ch-oáng v-áng… –

    Buổi chiều ấy, mưa đổ xuống mái ngói cũ nhà Lan như tiếng vỡ của những điều từng chắc chắn. Cô ngồi bên bàn, lặng lẽ gấp từng trang giáo án, đôi tay run nhẹ khi nghe tiếng xe Minh dừng trước cổng. Đã lâu rồi, mỗi lần anh về, không còn là niềm vui mà chỉ là nỗi sợ mơ hồ. Cánh cửa mở ra, Minh bước vào với vẻ mệt mỏi, nhưng ánh mắt anh lại lạnh đến đáng sợ. “Chúng ta cần nói chuyện,” anh cất giọng khàn, không chào hỏi, không một cái nhìn dịu dàng như trước.

    Lan gật đầu, ánh mắt cô rời khỏi tấm ảnh cưới trên tường – nơi hai người từng cười rạng rỡ, tay trong tay. Anh đặt lên bàn tờ giấy ly hôn, giọng dứt khoát: “Ký đi. Cả hai sẽ nhẹ nhõm.” Cô nhìn vào hàng chữ in rõ tên mình và anh, thấy lòng nhói lên như có ai bóp nghẹt. “Anh thật sự muốn thế à? Sau mười năm…?” Câu hỏi của cô tan vào không khí, chỉ còn tiếng mưa gõ vào khung cửa như lời đáp cay nghiệt.

    Minh rít một hơi thuốc, mắt nhìn xa xăm. “Anh không còn cảm thấy gì nữa. Giữa chúng ta chỉ còn trách nhiệm, không còn tình yêu.” Câu nói ấy khiến Lan như bị đâm thẳng vào tim. Cô cố giữ giọng bình tĩnh: “Trách nhiệm cũng là thứ người ta nên giữ, khi đã có con và một mái nhà.” Minh cười nhạt: “Anh sẽ chu cấp đầy đủ. Em không cần lo.” Trong khoảnh khắc, Lan thấy mình nhỏ bé đến đáng thương giữa căn nhà từng là tổ ấm.

    Cô không ký. Minh cau mày, đứng bật dậy, kéo tay cô. Giấy tờ rơi tung trên sàn, hơi thở anh nồng nặc mùi rượu và thuốc lá. “Đừng làm khó anh nữa,” anh gằn giọng. Lan vùng vẫy, nước mắt lăn dài. Một khoảnh khắc giằng co, tiếng áo rách khẽ vang, và trong cơn tuyệt vọng, cô nhận ra: người đàn ông từng hứa bảo vệ mình giờ chính là kẻ khiến cô tổn thương sâu nhất.

    Sau đêm đó, Lan im lặng thu dọn vài món đồ và rời khỏi căn nhà khi trời chưa sáng. Con gái cô – bé An – vẫn ngủ say, mái tóc xõa ra trên chiếc gối có hình gấu nhỏ. Lan bế con, đặt vào lòng, bước đi giữa con hẻm ướt mưa. Cô không khóc, chỉ thấy lòng trống rỗng như vừa đánh mất không chỉ một cuộc hôn nhân, mà cả niềm tin vào con người. Phía sau, ánh đèn trong nhà Minh vẫn sáng, lạnh lẽo như ánh nhìn anh đêm qua.

    Một tháng sau, Lan dạy học lại trong ngôi trường nhỏ ở ngoại ô. Lũ trẻ ríu rít chào cô, khiến lòng cô ấm lại đôi chút. Những ngày đầu thật khó khăn – cô thuê một căn phòng nhỏ, dạy thêm buổi tối để đủ nuôi con. Mỗi tối, khi An ngủ, Lan ngồi bên bàn, nhìn ánh đèn vàng hắt lên tường, tự nhủ: “Chỉ cần mình mạnh mẽ, con sẽ bình yên.” Cô không nhắc đến Minh, không oán giận, chỉ sống như thể anh chưa từng tồn tại.

    Trong khi đó, Minh công khai xuất hiện cùng người trợ lý trẻ. Trên mạng, người ta bàn tán, khen anh trẻ trung và may mắn khi có người mới. Anh tưởng mình đã thoát khỏi cuộc hôn nhân mệt mỏi, nhưng không hiểu sao mỗi khi thấy nụ cười bình thản của Lan trong những tấm ảnh cô chụp cùng học sinh, lòng anh lại khó chịu. “Cô ta giả vờ đấy thôi,” Minh nói với người tình khi thấy bức ảnh ấy. Nhưng ngay cả chính anh cũng không tin điều đó.

    Lan không giả vờ. Cô thật sự bình yên. Sáng nào cũng đưa con đến trường, chiều dạy học, tối đọc sách và nghe nhạc. Thỉnh thoảng cô nhớ lại những ngày còn sống cùng Minh, nhưng không còn đau đớn nữa, chỉ là một nỗi tiếc nuối xa xăm. “Mình từng yêu anh ấy đến thế,” cô nghĩ, “và chính tình yêu đó đã khiến mình mù quáng.” Trong gương, người phụ nữ với ánh mắt trong và dáng đứng thẳng đã khác hẳn người phụ thuộc ngày nào.

    Một buổi tối, Lan nhận được cuộc gọi lạ. Giọng người phụ nữ run rẩy: “Cô Lan phải không? Tôi… tôi là bạn của anh Minh. Cô nên biết, anh ta đang định chuyển tài sản sang tên người khác để tránh chia khi ly hôn.” Lan lặng người. Cô không còn muốn dính líu, nhưng trong lòng lóe lên cảm giác phải làm rõ – không vì thù hận, mà vì công bằng. “Cảm ơn chị. Tôi hiểu rồi,” cô đáp, giọng đều và nhẹ.

    Từ hôm ấy, Lan bắt đầu ghi chép, lưu lại những chứng từ, tin nhắn cũ, hình ảnh. Cô không nói với ai, chỉ âm thầm làm việc như một giáo viên tận tâm ban ngày và một người thu thập bằng chứng ban đêm. Mỗi lần nhìn con ngủ, cô tự nhủ: “Mẹ không cần trả thù. Mẹ chỉ muốn con được lớn lên trong sự thật.” Ánh mắt cô dần sắc hơn, bình tĩnh hơn, như thể trong yên lặng ấy là sức mạnh đáng sợ mà Minh không hề biết.

    Đến khi tòa án gửi giấy triệu tập, Minh vẫn tưởng Lan sẽ ký cho xong. Anh đến phiên xử trong bộ vest đắt tiền, gương mặt tự tin. Nhưng khi những bức ảnh, đoạn ghi âm và lời chứng được đưa ra, khuôn mặt anh tái nhợt. “Cô… cô làm tất cả những thứ này à?” Anh hỏi nhỏ, giọng lạc đi. Lan nhìn anh, nụ cười nhẹ hiện trên môi: “Em chỉ nói sự thật.” Cả căn phòng im phăng phắc, chỉ còn tiếng gõ bút của thẩm phán.

    Lời tuyên án vang lên, rõ ràng như tiếng chuông kết thúc một giấc mộng. Minh bị tước quyền điều hành, bị phạt vì hành vi cưỡng ép và gian dối. Cô trợ lý trẻ lặng lẽ rời đi, tránh né những ánh nhìn khinh miệt. Báo chí đưa tin, dư luận xôn xao. Minh ngồi trong xe, nhìn ra ngoài qua lớp kính mờ, gương mặt già đi hàng chục tuổi. Trong đầu anh vang lên câu nói của Lan ngày xưa: “Đừng để lòng tin của người khác trở thành trò đùa.”

    Lan không ăn mừng. Sau phiên tòa, cô dắt con ra về, tay nắm chặt tay nhỏ bé kia, bước chậm rãi giữa ánh nắng trưa. “Mẹ thắng rồi hả mẹ?” An ngước nhìn, mắt tròn xoe. Lan cúi xuống, cười: “Không, mẹ chỉ lấy lại những gì công bằng thôi.” Con bé gật đầu, rồi chạy tung tăng phía trước. Cô đứng nhìn con, thấy lòng mình nhẹ tênh – thứ nhẹ nhõm không phải vì người khác gục ngã, mà vì cuối cùng, cô không còn phải chịu đựng điều gì nữa.

    Những ngày sau đó, cuộc sống của Lan trở lại nhịp bình thường. Cô được học trò và đồng nghiệp quý mến, nhà trường mời cô phụ trách chuyên môn. Nhiều phụ huynh tìm đến, khen cô hiền lành mà mạnh mẽ. Ai cũng nói Lan như người khác, không còn dáng vẻ của người phụ nữ từng đau khổ. Cô chỉ mỉm cười, bởi họ đâu biết, để có được sự điềm tĩnh hôm nay, cô đã phải đi qua bóng tối đến nhường nào.

    Minh thì ngược lại. Sau khi mất chức, anh phải bán xe, chuyển khỏi căn nhà rộng. Công ty quay lưng, gia đình lạnh nhạt, người tình bỏ đi không lời từ biệt. Anh sống một mình trong căn hộ thuê nhỏ, đêm nào cũng uống rượu đến say. Mỗi lần tỉnh dậy giữa mớ giấy tờ rối bời, anh thấy gương mặt Lan hiện lên trong đầu – bình thản, lặng im, như đang nhìn anh với ánh mắt thương hại.

    Một buổi sáng, Minh cầm tờ báo có bài viết về “Người giáo viên được học sinh yêu quý nhất năm”. Hình Lan cười rạng rỡ, tay cầm bó hoa của học trò. Anh chạm vào tấm hình, khẽ nói một mình: “Em thay đổi thật rồi, Lan.” Trong lòng anh dâng lên cảm giác hối hận, nhưng quá muộn. Anh nhớ những buổi sáng cô pha cà phê, nhớ mùi tóc cô khi ôm, nhớ cả cách cô im lặng khi bị tổn thương. Chính sự im lặng ấy giờ khiến anh day dứt hơn mọi lời oán trách.

    Một năm sau, họ gặp lại nhau tại buổi lễ khen thưởng của trường. Minh đến vì con gái. Anh mặc áo sơ mi giản dị, đứng ở hàng ghế sau, nhìn An chạy lên sân khấu nhận giấy khen từ tay mẹ. Cả hội trường vỗ tay, còn anh thì thấy mắt mình cay. Sau buổi lễ, Lan tiến đến chào anh, giọng nhẹ như gió: “Anh khỏe không?” Minh gật đầu, ngập ngừng: “Anh… vẫn vậy. Còn em?” Cô đáp: “Em ổn. Tốt hơn trước nhiều.”

    Hai người cùng im lặng. Không khí giữa họ đầy khoảng trống, nhưng không còn oán hận. Minh khẽ nói: “Lan… anh đã từng yêu em, chỉ là không đủ hiểu để giữ em lại.” Cô nhìn anh, ánh mắt không còn buồn, chỉ có chút thương cảm. “Có lẽ anh chưa từng mất gì thật sự nên không biết giữ,” cô đáp khẽ. Minh cúi đầu, thở dài. “Em có bao giờ… vẫn còn yêu anh không?” – anh hỏi, giọng nghẹn. Lan nhìn anh thật lâu rồi nói: “Có. Rất nhiều. Nhưng tình yêu đó không đủ để em tha thứ cho sự tàn nhẫn.”

    Minh đứng lặng, cảm thấy những lời ấy như nhát dao khắc sâu vào tim. Lan quay đi, nắm tay con, bước ra cổng trường. Gió chiều thổi nhẹ, mái tóc cô bay phấp phới, dáng đi thẳng và tự tin. Minh nhìn theo, bỗng nhận ra cô đã thật sự bước qua anh, không chỉ trong cuộc sống, mà cả trong tâm hồn. Lần đầu tiên, anh thấy sợ chính bản thân mình – người đã đánh mất mọi thứ vì sự kiêu ngạo và ích kỷ.

    Về đến nhà, Minh mở cửa căn hộ lạnh lẽo, mọi thứ đều im lặng. Anh ngồi xuống ghế, nhìn tấm ảnh cũ rơi ra từ cuốn album – ảnh cưới của họ, ngày hai người cười rạng rỡ dưới ánh nắng. Anh khẽ đặt tay lên gương mặt Lan trong ảnh, thì thầm: “Giá như anh biết dừng lại đúng lúc…” Ngoài trời, tiếng mưa lại rơi – như ngày họ ly biệt. Anh hiểu rằng, không ai trừng phạt anh cả, chỉ có quá khứ vẫn đang làm điều đó.

    Còn Lan, trên con đường về, cô nắm tay con, ánh mắt hướng về phía hoàng hôn. Cuộc sống mới mở ra, không còn bóng tối, chỉ còn niềm tin và sự bình an. Cô biết, đôi khi im lặng chính là câu trả lời mạnh mẽ nhất, và sự thật, dù bị giấu kỹ đến đâu, vẫn sẽ tìm thấy đường để bước ra ánh sáng. Nụ cười của cô nở nhẹ – không phải nụ cười chiến thắng, mà là nụ cười của người đã thật sự tự do.

  • 5 t.ư th.ế ngủ cho các cặp vợ chồng: Phụ nữ thích t.ư th.ế đầu tiên nhưng tư thế ngủ thứ ba là tốt nhất

    5 t.ư th.ế ngủ cho các cặp vợ chồng: Phụ nữ thích t.ư th.ế đầu tiên nhưng tư thế ngủ thứ ba là tốt nhất

    5 t.ư th.ế ngủ cho các cặp vợ chồng: Phụ nữ thích t.ư th.ế đầu tiên nhưng tư thế ngủ thứ ba là tốt nhất

    5 t.ư th.ế ηgủ cho các cặp vợ chồηg: Phụ ηữ thích t.ư th.ế đầu tiêη ηhưηg tư thế ηgủ thứ ba là tốt ηhất.

    Hãy cùηg điểm qua ηhữηg tư thế ηgủ phổ biếη ηhất của các cặp vợ chồηg để đoáη tìηh trạηg sức khỏe của cả hai. Tư thế cuối ai cũηg “ghét” ηhưηg lại có lợi ηhất, ít ηgười biết.

    Gối tay khi ηgủ

    2 tư thế ngủ cực kỳ nguy hiểm mà cặp vợ chồng nào cũng mắc phải - Báo Kiến Thức

    (Ảηh miηh họa)

    Tư thế ηày được ηhiều cặp vợ chồηg trẻ, mới yêu ηhau áp dụηg. Hai ηgười ηằm ηgủ sẽ ηằm khá sát ηhau giúp thăηg hoa troηg mối quaη hệ, hầu hết phụ ηữ thích tư thế ηày vì lúc ấy họ có cảm giác aη toàη đặc biệt.

    Giỏ quà tặng

     

    Tư thế ηày tuy có lợi để thúc đẩy quaη hệ đôi bêη ηhưηg lại khôηg tốt cho ηam giới, sẽ khiếη cáηh tay bị tổη thươηg. Giữ ηguyêη một tư thế troηg thời giaη dài dễ gây tê cục bộ, khí huyết khôηg lưu thôηg. Phụ ηữ gối lêη tay khôηg êm ái có thể bị thoái hóa đốt sốηg cổ vai gáy có thể bị tê cứηg.

    Đối mặt với ηhau khi ηgủ

    tư thế ngủ tốt cho sức khỏe, tư thế ngủ của vợ chồng, Năm tư thế ngủ cho các cặp vợ chồng,

    (Ảηh miηh họa)

    ηhiều cặp đôi trẻ đaηg yêu cũηg thích ηgủ mặt đối mặt, trước khi đi ηgủ chỉ cầη ηhìη ηhau thì sẽ maηg đếη cho họ cảm giác hạηh phúc, ηgủ ηgoη hơη. Tư thế ηằm ηgủ ηày rất có ích cho việc thúc đẩy tìηh cảm ηhưηg lại ảηh hưởηg ηhất địηh đếη sức khỏe của bảη thâη. ηằm ηgủ đối mặt có thể hít phải hơi thở của đối phươηg, gây thiếu oxy lêη ηão, khôηg tốt cho cơ thể.

    Tư thế quay lưηg lại với ηhau

    Hầu hết các cặp vợ chồηg đều “ghét” cách ηgủ ηày. ηếu vợ chồηg thườηg xuyêη ηgủ với tư thế quay lưηg lại ηhư vậy thì rất có thể mối quaη hệ giữa hai ηgười khôηg được hòa hợp hoặc ηhư đaηg có sự rạη ηứt. ηhưηg từ quaη điểm sức khỏe, tư thế ηgủ ηày quả thực rất tốt, cơ thể cảm thấy thoải mái, sẽ khôηg làm phiềη ηgười khác và có lợi cho giấc ηgủ.

    Vì vậy, ηếu khôηg có chuyệη vợ chồηg cãi vã thì vẫη ηêη ηgủ ở tư thế ηày. Điều đó cũηg cho thấy cả hai khôηg có bất cứ sự gò bó ηào, rất thoải mái khi ở bêη ηhau.

    ηgoài ra tư thế 2 vợ chồηg ηằm ηgửa cũηg tốt cho sức khỏe. Tư thế ηày có thể cải thiệη sự liêη kết của cơ thể và giữ cho cột sốηg, khớp và cơ khỏe mạηh. Đồηg thời ηó cũηg giúp giảm đau đầu gối và hôηg, khôηg gây áp lực cho các cơ quaη bêη troηg cơ thể.

    Ôm chặt ηhau khi ηgủ

    Những tư thế ngủ chứng tỏ đàn ông yêu vợ - Góc tâm tình - Việt Giải Trí

    (Ảηh miηh họa)

    Một số cặp vợ chồηg trẻ tìηh cảm hơη, muốη gắη bó với ηhau mọi lúc, baη ηgày bậη rộη côηg việc ηêη baη đêm muốη thể hiệη tìηh cảm với ηhau, họ luôη thích cùηg ôm ηhau khi ηgủ. Có thể thấy tư thế ηgủ ηày giúp quaη hệ vợ chồηg rất tốt ηhưηg lại rất bất lợi cho sức khỏe của cả hai bêη. Hai châη vướηg víu, cơ thể áp sát vào ηhau sẽ ảηh hưởηg đếη hô hấp. ηếu ηằm tư thế ηày lâu dài dễ khiếη một số cơ quaη troηg cơ thể bị chèη ép, khí huyết lưu thôηg khôηg thôηg suốt, dễ xảy ra một số vấη đề về sức khỏe.

    Tư thế ôm lưηg

    Gối ngủ đôi, gối ngủ tình yêu cho cặp đôi yêu nhau chống tê tay | Shopee Việt Nam

    (Ảηh miηh họa)

    Theo số liệu khảo sát, 20% các cặp vợ chồηg sẽ chọη tư thế ηgủ theo tư thế ôm lưηg, tức là chồηg sẽ ôm vợ từ phía sau, điều ηày sẽ maηg lại cho phụ ηữ cảm giác aη toàη, và ηgười phụ ηữ cũηg có tư thế khá thoải mái khi ηgủ. Tư thế ηày khôηg có hại cho sức khỏe, ηhưηg cầη lưu ý là đây là ηgủ ηghiêηg, tốt ηhất ηêη ηgủ ηghiêηg về bêη phải. Vì ηằm ηghiêηg về bêη trái sẽ khôηg tốt cho tim mạch, ηêη chú ý.

  • Số người tuvong vẫn chưa dừng lại –

    Số người tuvong vẫn chưa dừng lại –

    Sáng 11/10, lãnh đạo UBND xã Cồn Tiên, tỉnh Quảng Trị cho biết, anh Vũ Hoài, 34 tuổi, trú tại thành phố Hà Nội – tài xế ô tô con mang biển số 30M-051.46 liên quan vụ tai nạn tại Km1062+950 đường Hồ Chí Minh nhánh Đông đã tử vong vào 6h cùng ngày.

    2 người khác cùng đi trên ô tô 30M-051.46 sức khoẻ đã ổn định và trở về nhà.

    Ô tô con đi cùng đoàn công tác của Bộ Khoa học và Công nghệ bị tai nạn sau khi dâng hương tại Nghĩa trang liệt sĩ quốc gia Trường Sơn. Ảnh: N.V

    Như Dân Việt đưa tin, khoảng 12h10 ngày 6/10, tại Km1062+950 đường Hồ Chí Minh nhánh Đông, thuộc địa phận thôn Trường Hải (xã Cồn Tiên, tỉnh Quảng Trị) xảy ra vụ tai nạn giao thông.

    Vào thời gian và địa điểm trên, xe ô tô đầu kéo gắn biển kiểm soát 73F-002.85, kéo theo sơ mi rơ moóc do Hồ Văn Dũng (SN 1996, trú thôn Kim Nại, xã Trường Ninh, tỉnh Quảng Trị) điều khiển, chở 49.680kg đá cấp phối, lưu thông hướng Bắc – Nam va chạm với xe ô tô 30M-051.46 do anh Vũ Hoài điều khiển đi từ Nghĩa trang liệt sĩ quốc gia Trường Sơn ra.

    Vụ tai nạn nghiêm trọng khiến 4 người trên ô tô con thương, vong; trong đó bà N.T.T.H (SN 1978, trú Gia Lâm, Hà Nội) tử vong tại chỗ, 3 người bị thương, bao gồm tài xế Vũ Hoài.

    Tài xế ô tô con và những người bị thương sau vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng được đưa vào nhà trưng bày kỷ vật chiến tranh (Nhà bom) ở xã Cồn Tiên để sơ cứu. Ảnh: N.V

    Ngày 8/10, Cơ quan Cảnh sát điều tra, Công an tỉnh Quảng Trị phối hợp Viện kiểm sát nhân dân khu vực 8 ra quyết định khởi tố vụ án hình sự và quyết định khởi tố bị can đối với Hồ Văn Dũng về tội “Vi phạm quy định về tham gia giao thông đường bộ” theo khoản 1, Điều 260 Bộ luật Hình sự.

    Theo quyết định khởi tố bị can, Dũng đã điều khiển ô tô đầu kéo tham gia giao thông không quan sát, giảm tốc độ hoặc dừng lại để đảm bảo an toàn khi có báo hiệu cảnh báo nguy hiểm và nơi đường bộ giao nhau cùng mức với đường bộ, gây tai nạn giao thông với xe ô tô biển kiểm soát 30M-051.46.

    Tài xế xe đầu kéo Hồ Văn Dũng bị khởi tố bị can. Ảnh: N.V
    Nguồn tin từ cơ quan công an cho biết, bước đầu cơ quan điều tra xác định tài xế ô tô con cũng có lỗi khi chuyển hướng không đảm bảo an toàn.

    Bà Trần Thị Oanh – Chủ tịch UBND xã Cồn Tiên cho hay, ô tô con biển kiểm soát 30M-051.46 đi cùng đoàn của Bộ Khoa học và Công nghệ đến dâng hương tại Nghĩa trang liệt sĩ Trường Sơn, khi ra về thì không may gặp nạn.

    Người dân địa phương cho biết, khu vực giao nhau giữa đường Hồ Chí Minh nhánh Đông với đường vào Nghĩa trang liệt sĩ quốc gia Trường Sơn tiềm ẩn nguy cơ tai nạn giao thông cao, cần lắp biển giảm tốc độ, biển cảnh báo… ở khu vực này.

    Điều hướng bài viết

    1. Đám cưới ngỡ là mơ

    Tôi – Hạnh, 22 tuổi, lớn lên ở một vùng quê nhỏ. Cuộc đời tôi tưởng sẽ mãi xoay vòng với ruộng đồng, công việc bán hàng lặt vặt ngoài chợ. Vậy mà bất ngờ, tôi được mai mối cho một người đàn ông thành đạt ở thành phố – anh Minh, 32 tuổi.

    Anh là giám đốc một công ty xây dựng, dáng vẻ chững chạc, điềm đạm. Cái khoảng cách 10 tuổi ban đầu khiến tôi lưỡng lự, nhưng lời ngọt ngào, sự chăm sóc ân cần cùng hứa hẹn về một cuộc sống đủ đầy đã khiến tôi gật đầu. Bố mẹ tôi vui mừng:

    “Con gái lấy được chồng tốt, còn gì bằng.”

    Đám cưới tổ chức linh đình, cả họ hàng đều trầm trồ. Ai cũng bảo tôi may mắn, tuổi còn trẻ mà đã có bến đỗ vững chắc.

    Nhưng không ai ngờ, chỉ ngay trong đêm tân hôn, giấc mơ ấy vỡ tan thành ác mộng.


    2. Đêm tân hôn – vết nứt đầu tiên

    Khi tiệc tàn, khách khứa ra về, tôi theo anh vào phòng cưới. Ánh đèn vàng mờ ảo, cánh hoa hồng rải đầy giường. Tôi hồi hộp, vừa ngượng ngùng vừa hạnh phúc. Anh ôm tôi, men rượu trong người khiến ánh mắt anh long lanh khác lạ.

    Nhưng chỉ vài phút sau, tim tôi chợt lạnh toát.

    Anh ghì chặt tôi, thốt ra trong hơi thở gấp gáp:
    – Dì Lan… Dì Lan của anh…

    Tôi chết sững. Dì Lan chính là em gái ruột của mẹ tôi, người phụ nữ 35 tuổi, xinh đẹp, sắc sảo, từng là biểu tượng trong mắt tôi. Tôi run rẩy gỡ tay anh ra:

    – Anh… anh vừa gọi tên ai?

    Minh sững lại, men say khiến anh không kịp giấu. Đôi mắt anh đỏ ngầu, giọng lạc đi:
    – Anh… anh yêu dì Lan. Nhưng bà ấy không chấp nhận. Anh mới… cưới em…

    Căn phòng bỗng quay cuồng. Tôi choáng váng, ngồi bệt xuống giường, tim như bị ai bóp nghẹt. Người đàn ông mà cả gia đình tôi đặt hy vọng, hóa ra lại thèm khát chính dì ruột tôi.


    3. Lời thú nhận cay đắng

    Sáng hôm sau, tôi cố gắng gặng hỏi lại, mong rằng đó chỉ là cơn mê sảng của rượu. Nhưng Minh, trong lúc tỉnh táo, nhìn thẳng vào mắt tôi, thừa nhận:

    – Anh và dì Lan từng quen nhau. Anh yêu bà ấy suốt nhiều năm. Nhưng vì bà ấy đã ly hôn, lại lo sợ điều tiếng nên cự tuyệt. Khi gặp em, anh thấy thấp thoáng hình bóng bà ấy… nên…

    Tôi chết lặng. Thì ra tôi chỉ là cái bóng thay thế cho một tình yêu dang dở. Tôi 22 tuổi, non trẻ, làm sao gánh nổi nỗi đau bị chồng biến thành “hình nhân” thay thế cho người khác – lại chính là dì ruột?


    4. Bi kịch bùng nổ trong gia đình

    Tôi ôm nỗi uất hận, nhưng chưa dám nói với ai. Thế rồi, vài tuần sau, chính dì Lan trở về quê thăm bà ngoại. Minh không giấu nổi ánh mắt xao xuyến, tôi nhìn mà lòng rớm máu.

    Trong bữa cơm, ánh mắt Minh dán chặt vào dì. Còn dì Lan, sắc mặt biến đổi liên tục, tránh né nhưng ánh nhìn hoảng hốt. Tôi hiểu ngay: dì cũng biết, cũng từng vướng mắc trong mối quan hệ này.

    Đêm đó, tôi không chịu nổi nữa. Tôi tìm dì Lan, hỏi thẳng:
    – Dì… có từng yêu chồng cháu không?

    Dì chết lặng, rồi bật khóc:
    – Hạnh à… dì xin lỗi. Ngày xưa dì và Minh quen nhau, nhưng nhận ra không thể tiến xa. Dì cắt đứt, nghĩ anh ta sẽ quên. Nào ngờ… anh ta lại cưới cháu. Dì… không ngờ cháu phải gánh bi kịch này.

    Những lời ấy như nhát dao cuối cùng xé toạc trái tim tôi.


    5. Mâu thuẫn dồn nén

    Tôi bắt đầu sống trong mâu thuẫn. Minh vẫn chăm sóc tôi bề ngoài, nhưng trong cơn say, trong những lúc buột miệng, cái tên “Lan” vẫn thoát ra. Tôi cảm giác mình như kẻ dư thừa trong chính cuộc hôn nhân.

    Mẹ tôi dần nhận ra điều lạ. Một lần, bà bắt gặp Minh và dì Lan đứng nói chuyện riêng, mắt anh như thiêu đốt, còn dì thì rớm nước mắt. Bà lao đến, tát Minh một cái nảy lửa:
    – Cậu coi thường gia đình này đến thế sao? Con gái tôi là cái gì?

    Mọi bí mật vỡ lở. Cả nhà náo loạn. Dì Lan bị mắng chửi thậm tệ, gánh tiếng “cướp chồng cháu”. Còn tôi, giữa cơn hỗn loạn, chỉ thấy mình như kẻ đáng thương nhất.


    6. Quyết định rẽ lối

    Sau bao ngày dằn vặt, tôi ngồi đối diện Minh. Giọng tôi dứt khoát:
    – Em không thể sống trong cuộc hôn nhân này nữa. Em không phải hình bóng thay thế cho ai. Em còn trẻ, em muốn sống cho chính mình.

    Minh tái mặt, quỳ xuống:
    – Cho anh thời gian, anh sẽ quên dì Lan. Anh sẽ yêu em thật lòng!

    Tôi nhìn anh, thấy rõ sự yếu đuối trong mắt người đàn ông tưởng như mạnh mẽ. Nhưng tình yêu không thể ép buộc. Một trái tim đã khắc ghi hình bóng khác, làm sao đổi thay chỉ bằng lời hứa?

    Tôi viết đơn ly hôn. Gia đình hai bên ban đầu phản đối dữ dội, vì sợ mất mặt, sợ điều tiếng. Nhưng tôi đã kiên định. Tôi không muốn cả đời bị ám ảnh bởi cái tên dì ruột mình.


    7. Cái kết cho mỗi người

    Cuối cùng, tôi rời khỏi cuộc hôn nhân chỉ kéo dài vài tháng. Người ta xì xào, bảo tôi dại dột, từ bỏ cuộc sống giàu sang. Nhưng tôi thấy mình được giải thoát. Tôi trở lại với công việc nhỏ bé, bắt đầu học thêm, làm lại từ đầu.

    Dì Lan sau vụ việc ấy, ôm theo nỗi nhục nhã, chuyển đến một thành phố khác sinh sống. Bà gần như cắt đứt liên lạc với họ hàng, lặng lẽ tìm kiếm cuộc đời mới.

    Minh, mất cả vợ lẫn danh dự, chìm trong rượu một thời gian dài. Người ta bảo anh dần khánh kiệt, công ty lao đao, vì trong tim anh không còn điểm tựa.

    Còn tôi, sau những năm tháng đắng cay, dần nhận ra: hôn nhân không phải tấm vé đổi đời, mà phải là nơi tìm thấy sự bình yên. Tôi học cách sống tự lập, yêu thương chính mình trước khi chờ ai khác yêu thương.


    8. Thông điệp cuối cùng

    Giờ nhìn lại, tôi không oán trách. Minh có lỗi, dì Lan có lỗi, nhưng hơn hết, chính sự im lặng, sự che giấu của họ đã giết chết niềm tin.

    Đêm tân hôn ấy, một tiếng gọi nhầm tên đã phơi bày tất cả. Và từ khoảnh khắc đó, tôi hiểu: đôi khi, đau khổ lại là bước ngoặt giúp ta trưởng thành.

    Tôi – cô gái 22 tuổi từng ngây thơ – nay đã biết, hạnh phúc không phải nằm ở người khác, mà nằm trong quyết định can đảm bước ra khỏi bóng tối, để tìm ánh sáng cho riêng mình.

  • Tiểu thư cậy giàu hắt cà phê vào nữ đồng nghiệp ngay giữa văn phòng, đúng 5 phút sau, giám đốc bước tới nói một câu khiến cô ta run lẩy bẩy, phải gọi bố mẹ tới xin tha…

    Tiểu thư cậy giàu hắt cà phê vào nữ đồng nghiệp ngay giữa văn phòng, đúng 5 phút sau, giám đốc bước tới nói một câu khiến cô ta run lẩy bẩy, phải gọi bố mẹ tới xin tha…

    Công ty tôi làm việc có một cô nhân viên mới tên là Mai Anh — xinh đẹp, con nhà giàu, lại là cháu họ của một cổ đông lớn. Từ ngày cô ta bước chân vào văn phòng, ai cũng phải để ý. Mỗi sáng Mai Anh bước vào với túi xách hàng hiệu, giày cao gót bóng loáng, nước hoa nồng nàn. Cô ta nhìn mọi người bằng ánh mắt nửa khinh khỉnh, nửa dò xét.

    Ngược lại, Lan, đồng nghiệp cùng phòng với cô ta, lại hoàn toàn trái ngược. Lan hiền lành, ít nói, ăn mặc giản dị, thường chỉ mặc sơ mi trắng, quần vải, đôi giày bệt đã sờn. Lan làm việc chăm chỉ, luôn giúp đỡ mọi người, nhưng có lẽ chính sự khiêm tốn ấy khiến cô trở thành “mục tiêu dễ trêu”.

    Sáng hôm đó, văn phòng đang yên tĩnh thì Mai Anh bước vào với cốc cà phê đá lạnh trên tay. Cô ta nhìn Lan đang cúi xuống xếp hồ sơ, khẽ nhếch môi:
    “Chị Lan, sao chị vẫn mặc mấy bộ đồ quê mùa thế nhỉ? Làm ở đây mà nhìn như giúp việc trong nhà ấy.”

    Một vài người cười gượng, số khác giả vờ không nghe thấy. Lan chỉ khẽ mỉm cười, giọng nhỏ nhẹ:
    “Chị quen rồi, miễn sao công việc tốt là được.”

    Câu nói đó như đổ thêm dầu vào lửa. Mai Anh nhướng mày, giọng chua chát:
    “Ờ, chắc chị không hiểu, đây là công ty lớn, không phải chỗ ai cũng vào được đâu. Có lẽ chị nên cảm ơn tôi vì cho chị học hỏi cách sống đẳng cấp hơn!”

    Lan vẫn im lặng. Cô chỉ lùi lại, định tránh đi chỗ khác, thì bất ngờ — “Bốp!” — cốc cà phê trên tay Mai Anh hất thẳng vào người Lan.

    Cà phê nóng đổ tràn lên áo, loang lổ cả thân trước. Mọi người sững sờ. Lan khựng lại, tay run run cầm chiếc khăn giấy lau vội, đôi mắt đỏ hoe.

    “Trời ơi, xin lỗi nhé!” – Mai Anh cười khẩy – “Tay tôi trượt thôi mà. Cà phê này chắc cũng không đắt bằng áo chị đâu, đúng không?”

    Không khí trong văn phòng lạnh ngắt. Một nhân viên định bước tới giúp, nhưng vừa lúc đó, cửa phòng giám đốc bật mở.

    Giám đốc Minh Khang — người đàn ông điềm đạm, nổi tiếng nghiêm khắc — bước ra. Mọi người đồng loạt đứng dậy chào.
    Ánh mắt anh dừng lại trên Lan – người phụ nữ tóc ướt sũng, áo dính cà phê, đứng lặng trong góc. Còn Mai Anh thì tỏ vẻ bình thản, nghĩ rằng giám đốc sẽ bênh mình vì cô là “người có quan hệ”.

    Anh tiến đến gần, giọng trầm thấp nhưng rắn rỏi:
    “Cô làm gì thế này?”

    Mai Anh cười ngượng:
    “Dạ… chỉ là hiểu lầm nhỏ thôi anh, em… à, tôi không cố ý.”

    Khang nhìn cô một lúc lâu rồi quay sang nắm tay Lan, giọng dịu đi:
    “Em có sao không? Bị bỏng không?”

    Cả phòng chết lặng. Chữ “em” vừa thốt ra khiến ai nấy đều nhìn nhau kinh ngạc. Lan cúi đầu, khẽ đáp:
    “Em không sao đâu, anh đừng lo.”

    Không ai ngờ — người phụ nữ giản dị ấy lại chính là vợ của giám đốc.

    Khang quay lại, ánh mắt anh lạnh buốt:
    “Mai Anh, cô nghĩ cô là ai mà dám làm nhục nhân viên của tôi – và là vợ tôi – ngay giữa văn phòng?”

    Mai Anh tái mét, môi run run:
    “V… vợ anh ạ? Không… không thể nào…”

    “Không thể à?” – Khang nhếch môi – “Vậy giờ cô có muốn tôi gọi bố mẹ cô đến nói chuyện về dự án mà họ đang xin đầu tư không?”

    Cả người Mai Anh như sụp đổ. Ai cũng biết bố mẹ cô ta đang khẩn thiết nhờ giám đốc Khang giúp thông qua một hợp đồng lớn. Giờ đây, chỉ một lời của anh cũng có thể khiến mọi nỗ lực tan biến.

    “Giám đốc, tôi… tôi xin lỗi! Tôi không biết… tôi lỡ dại thôi!” – Cô ta bật khóc, quỳ sụp xuống, mặt tái nhợt.

    Khang vẫn giữ vẻ bình thản:
    “Xin lỗi không phải cho tôi. Hãy xin lỗi cô Lan – người mà cô đã xúc phạm.”

    Mai Anh rưng rưng, quay sang Lan:
    “Em… chị… tôi xin lỗi! Là lỗi của tôi, tôi không nên cư xử như vậy. Làm ơn, xin tha cho tôi!”

    Lan chỉ nhìn cô, nụ cười hiền lành mà buồn bã:
    “Tôi không oán gì cô. Nhưng mong cô hiểu – giá trị con người không nằm ở túi xách hay áo quần. Càng có điều kiện, càng nên học cách tôn trọng người khác.”

    Giám đốc Khang khẽ siết tay vợ, ánh mắt anh ánh lên niềm tự hào. Anh quay sang nhân viên trong phòng:
    “Công ty này không cần người có tiền, chỉ cần người có nhân cách.”

    Nói xong, anh cùng Lan rời khỏi văn phòng trong ánh nhìn nể phục của mọi người.

    Mai Anh thì vẫn đứng đó, nước mắt hòa với vệt cà phê trên sàn. Đúng 30 phút sau, bố mẹ cô đến – khuôn mặt thất thần. Họ cúi đầu trước giám đốc, rối rít xin lỗi thay con gái.

    Khang chỉ lạnh lùng đáp:
    “Không sao. Nhưng tôi hy vọng từ nay cô ấy hiểu được một điều — tiền có thể mua được công việc, nhưng không bao giờ mua được sự tôn trọng.

    Từ hôm đó, Mai Anh bị điều chuyển sang chi nhánh khác, xa trung tâm. Còn Lan vẫn ở lại, tiếp tục công việc bình lặng như trước, nhưng mọi người nhìn cô bằng ánh mắt khác hẳn – không chỉ vì cô là vợ giám đốc, mà vì cô là người duy nhất giữ được lòng tự trọng giữa chốn thị phi.

  • Bố đơn thân đem cô gái quán hát về ra mắt con trai, nào ngờ vừa bế đứa bé được 5 phút thằng bé bỗng hét lên: “Bố ơi, đây là cô đã từng…

    Bố đơn thân đem cô gái quán hát về ra mắt con trai, nào ngờ vừa bế đứa bé được 5 phút thằng bé bỗng hét lên: “Bố ơi, đây là cô đã từng…

    Ở thị trấn Phú Tâm, anh Hải – 36 tuổi, làm thợ sửa điện nước, một mình nuôi con trai 7 tuổi tên Bin sau khi vợ mất vì tai nạn.
    Anh hiền lành, chăm chỉ, thương con hết mực. Buổi tối, khi cả khu trọ tắt đèn, chỉ còn tiếng Bin hỏi nhỏ:

    “Bao giờ nhà mình có mẹ hả bố?”

    Câu hỏi ấy khiến anh đau lòng.
    Rồi một tối, khi đi sửa điện cho quán karaoke Ánh Sao Đêm, anh gặp Linh – cô gái hát phòng VIP.
    Khác với những cô khác, Linh ít nói, đôi mắt lúc nào cũng buồn, giọng lại trong vắt.
    Cô bảo với Hải:

    “Em cũng chỉ mong có một chỗ để gọi là nhà.”

    Họ gặp nhau vài lần rồi dần thân. Linh nghỉ làm, chuyển về phụ anh dọn dẹp, chăm Bin.
    Thằng bé lúc đầu xa lạ, nhưng thấy cô dịu dàng, lại hay mua đồ chơi, nên cũng quý.
    Một tháng sau, Hải quyết định đưa Linh về nhà ra mắt bố mẹ – xem như một bước nghiêm túc.

    Hôm đó, Linh mặc váy hoa, tóc buộc gọn, trông hiền hẳn.
    Cả nhà Hải đều ngạc nhiên: “Con bé này xinh mà ngoan quá, không giống dân karaoke gì cả.”

    Hải hạnh phúc, bế Bin lại gần:

    “Con, gọi cô Linh là mẹ đi, sau này cô sẽ ở cùng với hai bố con mình nhé.”

    Thằng bé ngước nhìn Linh, ánh mắt thoáng sững lại, rồi bỗng hét lên thất thanh:

    “Bố ơi! Đây là cô hôm đó ở quán hát… người đã ngồi trong lòng chú Phúc bạn bố đấy!”

    Không khí trong phòng chết lặng.
    Chiếc tách trà trong tay mẹ Hải rơi xuống đất vỡ tan.
    Linh tái mặt, lùi lại một bước, môi run run:

    “Bin… con nhớ nhầm rồi…”

    Nhưng Hải nhìn con trai, thấy thằng bé gào khóc, chỉ tay về phía cô:

    “Con không nhầm đâu, chính là cô! Hôm đó bố say, con đi tìm bố… con thấy cô ngồi trong lòng chú ấy! Cô còn… còn hôn chú kia mà!”

    Hải đờ người, mắt đỏ hoe. Linh quỳ sụp xuống, nghẹn giọng:

    “Đúng, là em… nhưng lúc đó em chưa gặp anh. Em… em chỉ muốn sống lại như người bình thường thôi…”

    Không ai nói thêm câu nào. Hải bế Bin lên, quay lưng đi thẳng, để lại Linh gục trên nền nhà, tiếng khóc nghẹn hòa trong mùi trà vừa tràn ra sàn.

    Một tháng sau, người ta thấy quán karaoke Ánh Sao Đêm treo biển sang nhượng.
    Còn Linh — cô gái năm nào — mất tích, chỉ để lại trong hòm thư nhà Hải một phong bì trắng, bên trong là toàn bộ số tiền cô tiết kiệm cùng mảnh giấy ngắn gọn:

    “Cho Bin mua sách.
    Cảm ơn anh đã từng tin rằng em xứng đáng được gọi là người.”