Blog

  • cauchuyenhay.com.vn Thithe tài xế Thành lái xe đầu kéo ở Quảng Trị được tìm thấy ở đâu?

    Một thi thể được đội thiện nguyện ở địa phương phát hiện trên sông, nghi là tài xế xe đầu kéo bị lũ cuốn.

  • Cuối cùng đã tìm thấy tài xế xe đầu kéo ở Quảng Trị sau 6 ngày: Phép màu không đến với anh và gia đình

    Thi thể tài xế xe đầu kéo bị lũ cuốn trôi đã được lực lượng cứu hộ tìm thấy sau 6 ngày nỗ lực tìm kiếm trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt.

    Xác nhận với Tri Thức – Znews chiều 22/11, ông Hồ Văn Hiền, Phó Chủ tịch UBND xã La Lay (Quảng Trị), cho biết lực lượng cứu hộ đã tìm thấy thi thể anh Nguyễn Văn Thành (48 tuổi) – tài xế bị nước lũ cuốn mất tích khi cố vượt ngầm tràn A Rông Trên.

    “Chúng tôi phát hiện anh Thành trôi trên mặt nước”, ông Hiền nói và thông tin thêm khu vực tìm thấy nạn nhân cách trạm cứu hộ khoảng 40 km.

    “Chúng tôi đang đến hiện trường để xác minh kỹ hơn”, ông bổ sung.

    Có thể là hình ảnh đen trắng về một hoặc nhiều người và mọi người đang cười

    Theo thông tin ban đầu, khoảng 12h ngày 17/11, dù đã có barie và biển cảnh báo cấm qua lại, anh Thành vẫn điều khiển xe đầu kéo lách qua rào chắn để vượt qua ngầm A Rông Trên đang ngập sâu khoảng 50 cm, nước chảy xiết.

    Khi ôtô đi đến giữa ngầm, dòng lũ mạnh khiến phần đầu xe bị nghiêng, không thể di chuyển tiếp. Tài xế buộc phải trèo lên thùng xe chờ lực lượng cứu hộ.

    Tuy nhiên, trước khi lực lượng chức năng tiếp cận được, nước lũ đã làm chiếc xe lật ngang và cuốn trôi về hạ nguồn, khiến tài xế mất tích.

    Đến chiều 18/11, đội tìm kiếm phát hiện quần, thắt lưng và chìa khóa xe – được xác định là của anh Thành – trôi dạt vào bờ suối thuộc xã Tà Rụt, cách vị trí xảy ra sự cố khoảng 5 km.

    Nguồn: https://znews.vn/tim-thay-thi-the-tai-xe-bi-lu-cuon-khi-co-vuot-ngam-o-quang-tri-

  • Mẹ nhặt ve chai, cha không có, nữ sinh bị bạn bè xa lánh suốt 12 năm học, ngày nhận bằng khen, em đã phát biểu một câu khiến cả trường chìm trong nước mắt

    Mẹ nhặt v/e ch/ai, cha không có, n/ữ si/nh bị bạn bè x//a lá//nh suốt 12 năm học, ngày nhận bằng khen, em đã phát biểu một câu khiến cả trường chìm trong nước mắt…

    Suốt 12 năm đi học, cái tên “con nhỏ ve chai” đã gắn chặt với Hoa như một vế//t sẹ//o. Cha em m/ất từ khi mẹ m//ang th//ai em được ba tháng. Mẹ em, người đàn bà kh/ắc kh/ổ với đôi vai gầy nhặt v/e ch/ai từng con hẻm, từng b/ãi rá/c trong thành phố để nuôi em khôn lớn.

    Ngày đầu tiên đi học lớp Một, Hoa đã bị bạn bè x//a lá///nh chỉ vì bộ đồng phục cũ có v/ết v/á ngay đầu gối và đôi giày nhựa mòn gót. Giờ ra chơi, em thường ngồi im bên gốc phượng, lôi trong cặp ra một ổ bánh mì không nhân cắn từng miếng nhỏ. Có khi đang ăn, đám bạn chạy ngang hất đổ, chỉ tay cư//ời nh//ạo. Em chỉ cúi đầu nhặt lại mẩu bánh, vỗ sạch bụi rồi tiếp tục ăn. Thầy cô thư//ơng, nhưng cũng chỉ biết thở dài.

    Lên cấp hai, mọi thứ càng t/ệ hơn. Bạn bè bắt đầu quan tâm đến hình thức, điện thoại, quần áo, giày dép. Hoa vẫn thế, vẫn chiếc áo học sinh cũ sờn màu, chiếc balo rách góc dưới được mẹ khâu lại bằng chỉ đỏ. Tan học, em không bao giờ la cà hàng quán, vì còn vội chạy bộ mấy cây số về phụ mẹ phân loại v/e ch/ai, chở đến vựa trước khi trời tối. Mẹ bảo: “Ráng học nghe con, để sau này khỏi kh//ổ như mẹ.”

    Hoa chỉ gật đầu, gi//ấu đi giọt nước mắt.

    Lên cấp ba, Hoa vẫn lặng lẽ như cái bóng trong lớp. Em học giỏi, luôn đứng đầu khối, nhưng chẳng bao giờ có tên trong danh sách đi chơi spring camp, chẳng bao giờ được mời sinh nhật. Có lần lớp tổ chức chụp ảnh kỷ yếu, cả lớp mặc áo dài trắng tinh, riêng Hoa mặc chiếc áo mẹ may tay từ vải thừa, cổ hơi lệch, tay áo dài ngắn không đều. Bức ảnh lớp chụp xong, Hoa bị đẩy ra rìa, một bạn còn cười lớn: “Thôi để con nhỏ ve chai đứng riêng một góc cho khỏi lem luốc tụi tao!”

    Hoa không khóc. Em chỉ lặng lẽ bước ra khỏi khung hình, đứng dưới gốc bàng già, nhìn cả lớp cười đùa mà lòng mình như có ngàn mũi kim châm.

    Nhưng Hoa có một nơi để trút. Đó là quyển nhật ký cũ mẹ nhặt về từ bãi rác, bìa đã rách, chỉ còn nửa quyển giấy. Mỗi tối, sau khi phân loại xong đống ve chai, khi mẹ đã ngủ say, Hoa ngồi dưới ánh đèn dầu, viết thật nhỏ:

    “Hôm nay mình được 10 điểm Văn. Cô khen bài văn của mình rất sâu sắc. Nhưng không ai biết, mình viết về mẹ. Mình viết về đôi tay mẹ đầy vết cắt vì mảnh chai, về nụ cười mẹ dù hôm ấy chỉ có cơm với muối. Mình ước một lần được đứng trước cả thế giới và nói rằng: Mẹ mình là người tuyệt vời nhất.”

    Năm lớp 12, Hoa đạt học sinh giỏi quốc gia môn Văn. Em còn được chọn làm học sinh tiêu biểu phát biểu trong lễ bế giảng và trao bằng khen của Bộ. Hôm ấy, sân trường đông kín, phụ huynh, thầy cô, học sinh ba khối ngồi chật cứng. Mẹ Hoa cũng có mặt. Bà ngồi tận góc cuối, mặc chiếc áo bà ba đã vá, tóc bạc buộc gọn, đôi dép tổ ong mòn vẹt. Bà ngại, không dám ngồi gần, sợ người ta dị nghị.

    Khi tên Hoa được xướng lên, cả trường vỗ tay. Em bước lên sân khấu, mặc chiếc áo dài trắng mẹ thức suốt ba đêm may, tay áo vẫn hơi ngắn một chút, nhưng thẳng tắp, tinh tươm. Hoa cầm micro, nhìn xuống hàng nghìn con mắt đang nhìn mình. Có ánh mắt tò mò, có ánh mắt thương hại, có ánh mắt vẫn còn nụ cười khinh khỉnh như mười hai năm qua.

    Hoa hít một hơi thật sâu. Giọng em run run ban đầu, rồi dần chắc lại, vang lên trong cái nắng tháng Năm gay gắt:

    “Thưa quý thầy cô, các anh chị và các bạn,

    Mười hai năm trước, em bước vào ngôi trường này với chiếc cặp rách và đôi dép mòn. Em đã từng bị gọi là ‘con nhỏ ve chai’, bị đẩy ra khỏi bức ảnh kỷ yếu, bị hất ổ bánh mì xuống đất, bị cười nhạo vì không có cha, vì mẹ em nhặt ve chai sống qua ngày.

    Hôm nay em đứng đây, không phải để kể khổ, cũng không phải để trách ai.

    Em chỉ muốn nói một câu thôi…”

    Hoa ngừng lại. Em nhìn xuống góc sân trường, nơi mẹ đang ngồi, đôi mắt bà đỏ hoe, hai bàn tay gầy guộc nắm chặt vạt áo.

    “Em tự hào vì em là con của một người nhặt ve chai.

    Vì chính đôi tay đầy vết chai ấy đã nâng em đứng dậy mỗi lần em bị đẩy ngã. Chính đôi chân trần dầm mưa dầm nắng ấy đã chở em tới trường bằng chiếc xe đạp cũ kỹ. Chính đôi mắt mờ vì khói bụi ấy đã thức trắng đêm để vá từng chiếc áo cho em.

    Mẹ em không có nhiều tiền, nhưng mẹ cho em cả thế giới. Mẹ dạy em rằng, nghèo khó không phải là cái tội, và lòng tự trọng không bao giờ được đánh đổi.

    Hôm nay em nhận bằng khen này, em xin được dành tặng người phụ nữ đang ngồi ở góc kia, người mà suốt mười hai năm qua chưa một lần được ngồi ở hàng ghế phụ huynh danh dự. Mẹ ơi, con đứng đây, không phải để chứng minh với ai khác. Con đứng đây để nói với mẹ rằng: Con không bao giờ hổ thẹn vì mẹ là người nhặt ve chai. Con chỉ sợ một điều duy nhất: ngày nào đó con không còn đủ giỏi để mẹ được ngẩng cao đầu.”

    Cả sân trường im phăng phắc.

    Rồi đột nhiên, từ góc cuối, một tiếng khóc nức nở bật lên. Mẹ Hoa đứng bật dậy, hai tay ôm mặt, khóc như mưa. Bà bước từng bước run rẩy lên sân khấu, trước ánh mắt ngỡ ngàng của hàng nghìn người.

    Hoa buông micro, chạy ùa vào lòng mẹ. Hai mẹ con ôm chặt lấy nhau giữa sân khấu, giữa tiếng vỗ tay như sấm, giữa những giọt nước mắt của hàng trăm học sinh từng cười nhạo em ngày nào.

    Hôm ấy, không một ai còn gọi Hoa là “con nhỏ ve chai” nữa.

    Người ta gọi em là: Cô học trò khiến cả trường khóc chỉ bằng một câu nói chân thật nhất.

    Và từ đó, ở góc sân trường, dưới gốc bàng già, người ta dựng một tấm biển nhỏ:

    “Nơi đây, ngày 28/5/2025, một cô bé từng bị gọi là ‘con nhỏ ve chai’ đã dạy chúng ta bài học lớn nhất về lòng tự trọng và tình yêu thương.”

  • “Giường dựa 2 vách, gia đình không ốm đau cũng hoạn nạn”, 2 vách này là gì?

    Có 2 bức tường mà theo phong thủy, đầu giường ngủ không nên dựa vào, nếu không người trong nhà ốm đau, gia đình cũng thường xuyên lục đục.

    Phong thủy là một yếu tố rất được coi trọng trong văn hóa của người phương Đông với nhiều phạm trù khác nhau. Trong đó phong thủy phòng ngủ được coi là có thể ảnh hưởng đến sức khỏe và hạnh phúc gia đình. Theo phong thuỷ, giường ngủ tốt nhất không nên đặt sát vách 2 bức tường dưới đây kẻo vừa phạm phong thủy vừa không phù hợp khoa học, dẫn đến những điều không hay?

    Giường ngủ là món đồ nội thất rất quan trọng không thể thiếu trong mỗi gia đình. Từ xa xưa, ở Trung Quốc đã có nhiều điều kiêng kỵ về vị trí đặt giường như đầu giường không được quay về hướng Tây, giường ngủ nhất thiết không nên đặt sát vách 2 bức tường dưới đây kẻo vừa phạm phong thủy vừa không phù hợp khoa học, dẫn đến những điều không hay.

    1. Giường không đặt sát vách bức tường có cửa sổ

    Giường ngủ là nơi để mọi người nghỉ ngơi, cần được giữ sạch sẽ và thông thoáng. Thế nhưng người xưa quan niệm nếu kê giường ngủ sát vào tường có cửa sổ, bụi bẩn và mầm bệnh sẽ dễ xâm nhập, mỗi khi cửa sổ được mở ra sẽ khiến cơ thể hít phải nhiều chất độc hại hơn, có thể gây tổn thương cho phổi và sức khỏe của bạn.

    Thời xa xưa, do điều kiện sống kém nên cửa sổ lúc đó cơ bản làm bằng gỗ, khi ngủ bên cửa sổ, một lượng lớn khí lạnh sẽ xâm nhập qua khe hở của cửa sổ, làm tăng nguy cơ mắc bệnh cho con người.

    Tuy nhiên đối với những ngôi nhà hiện đại ngày nay, cửa sổ được bịt kín rất tốt nên dù bạn có ngủ dựa vào cửa sổ cũng không dễ để hơi lạnh hay khí nóng xâm nhập. Chưa kể gia đình nào cũng có các thiết bị hỗ trợ như điều hòa, máy sưởi các loại nên nguy cơ ốm đau từ lý do này cũng giảm.

    2. Giường không đặt sát vách bức tường với phòng tắm

    Phòng tắm đồng thời thường thiết kế là nhà vệ sinh nên luôn được coi là khu vực không được sạch sẽ, không khí có phần ô uế. Nhất là thời xưa khi kinh tế khó khăn, không có thiết bị hiện đại khử mùi, hơn nữa ngôi nhà đơn sơ và cách ly, cách âm kém, giường ngủ kê sát bức tường phòng tắm thường đem đến cảm giác khó chịu, ảnh hưởng đến chất lượng giấc ngủ của bạn. Chưa kể những mùi hôi hám hay khí độc từ đây có thể xâm nhập vào không gian nghỉ ngơi, cũng là căn nguyên phát sinh bệnh tật cho chủ nhân giường ngủ.

    Ngày nay, hầu hết các ngôi nhà đều làm bằng bê tông cốt thép, chất lượng nhà tắm nhà vệ sinh cũng tốt hơn nhiều giúp giảm bớt đáng kể tiếng ồn và mùi hôi đặc trưng, kê giường ngủ dựa vào tường nhà vệ sinh đôi khi cũng không phải là vấn đề gì lớn gây ảnh hưởng cho chủ nhân.

    Tuy nhiên, phòng còn hơn chống, cẩn thận không thừa nên cho đến tận bây giờ nhiều người vẫn giữ nguyên quan điểm không nên kê giường ngủ dựa vào 2 bức tường nói trên để phòng tránh bệnh tật cho người nhà.

    Trên thực tế, thời kỳ hiện đại nhà cửa kiên cố khang trang, dù kê giường gần bức tường nào thì nguyên nhân ảnh hưởng đến sức khỏe của chúng ta là rất nhỏ. Bạn chỉ cần xây dựng lối sống lành mạnh thì dù kê giường dựa vào tường ở đâu cũng không mấy ảnh hưởng đến sức khỏe của bạn.

    Một số lưu ý khác khi đặt giường ngủ

    – Hướng giường ngủ tốt nhất là hướng bắc- nam

    Hướng của từ trường trên bề mặt trái đất là từ nam lên bắc, còn hướng của từ trường bên trong trái đất là từ bắc xuống nam, tốt nhất là bạn nên ngủ với tư thế đầu quay về hướng nam hoặc bắc, hợp với hướng của từ trường và có lợi cho sức khỏe hơn. Vì vậy giường ngủ tốt nhất là chọn đặt theo hướng từ bắc vào nam.

    – Không đặt gương soi đối diện giường ngủ. 

    Hãy thử tưởng tượng, khi mọi người đang chìm trong giấc ngủ, nếu ngồi dậy bất ngờ, họ rất dễ bị bóng trong gương làm giật mình, gây chóng mặt, sợ hãi. Hơn nữa, khi con người chìm vào giấc ngủ, hơi thở của họ trở nên mỏng manh, và phản xạ của gương rất mạnh, rất dễ phản chiếu năng lượng của cơ thể. Vì thế, nếu phòng ngủ có gương đối diện với giường, tốt nhất bạn nên che gương hoặc quay nó vào tường vào ban đêm.

    – Không nên treo đèn chùm phía trên giường ngủ.

    Đèn chùm tuy đẹp nhưng treo ngay phía trên giường ngủ sẽ không tốt cho sức khỏe mà còn tạo nên cảm giác không an toàn. Khi người ngủ trên giường sẽ có một cảm giác áp bức, giấc ngủ sẽ chập chờn. Nếu bạn thực sự muốn có đèn phía trên giường thì nên thiết kế loại đèn gắn thẳng vào tường, không nên dùng đèn treo hay bạn có thể kê giường dịch ra và gắn đèn phía trên hai bên đầu giường.203

  • Làng Định Yên 10 Năm nay trai trẻ không dám ở lại làng, qua 19 tuổi là phải đi ăn xa vì cứ ở lại là ốm đau dặt dẹo, cho đến hôm anh Mạnh cao to nhất làng xung phong ở lại làng xem thế nào, tất cả già trẻ phải bạt vía khi đêm đó chứng kiến…

    Làng Định Yên, huyện Tân Thành, suốt 10 năm nay không có trai trẻ nào dám ở lại sau 19 tuổi.

    Hễ trai đến tuổi 20 mà cứ ở lại làng là:

    người thì sốt triền miên,

    người đau lưng mỏi gối,

    người vừa khỏe mạnh hôm trước hôm sau nằm bẹp như bị rút sạch sinh khí.

    Bệnh viện khám không ra bệnh.
    Thầy cúng thì bảo:

    “Làng có thứ âm khí đè trai trẻ lại – giống như bị ‘ấy’ vào vong.”

    Vậy nên cả làng hình thành một luật bất thành văn:

    Đủ 19 tuổi là… phải đi làm xa.

    Đi rồi thì khỏe như trâu.
    Còn ở lại… là xác định.

    Năm đó, đến lượt Mạnh – 20 tuổi, thanh niên cao to nhất làng, con nhà ông Bách. Mạnh tính nóng, lại học võ.

    Ngày cả nhà khăn gói chuẩn bị đưa Mạnh lên Hà Nội xin việc, cậu đập bàn:

    “Đi làm gì! Con ở lại! Con không tin cái dớp này!”

    Ông Bách tái mặt:

    “20 năm nhà này chưa thằng nào qua nổi 19 mà ở lại!”

    Mạnh cười khẩy:

    “Toàn tự dọa nhau! Đêm nay con ngủ tại đình làng – nếu có gì thì con chịu!”

    Cả làng xôn xao.

    Ai cũng bảo:

    “Thằng này gan bằng trời.”

    Có người còn nói:

    “Đêm nay mà nó qua được thì cả làng mừng lớn.”

    Thế là tối đó, Mạnh xách cái chiếu, cái đèn pin và bình nước, một mình ngủ ngay giữa đình làng – nơi được bảo là “đầy âm khí nhất”.

    Dân làng kéo đến đứng xa nhìn mà không ai dám bước lại gần.

    Đình làng Định Yên có một cái chuông cổ, 10 năm nay chỉ đánh vào lễ hội – còn lại im lìm.

    23h đêm, trời tối, gió lạnh quẩn quanh.

    Mạnh nằm trong đình, nghịch điện thoại. Nghe mọi người đồn cổ quái, Mạnh cười to:

    “Ma mà gặp tui là ma phải chạy!”

    Vừa nói xong…

    “KENG… keng… keng…”

    Cái chuông trên nóc đình tự động vang lên, thậm chí rung đến mức dây treo phát ra “cót két”.

    Cả làng nghe rõ ràng.

    Hơn 20 người đang đứng ngoài… tá hỏa lùi lại.

    Một bà lão run lẩy bẩy:

    “Không phải gió… 10 năm nay rồi có ai thấy chuông tự kêu đâu…”

    Mạnh đứng bật dậy, soi đèn pin lên chuông:

    “Ai lên đó rung? Xuống đây! Tôi xem là ai!”

    Không ai trả lời.
    Nhưng tiếng chuông đổi nhịp:

    3 tiếng – ngừng – 3 tiếng – ngừng – 1 tiếng.

    Một ông thầy già đứng ngoài bỗng biến sắc:

    “Trời ơi! Đó là nhịp báo… có đời người sắp bị gọi!”

    Không khí nặng như đặc lại.

    Mạnh bắt đầu cảm thấy đèn pin lập bập tắt – sáng bất thường, như có người đang phả hơi lạnh sát mặt.

    Da gà nổi toàn thân, nhưng cậu vẫn gào lớn:

    “Ai? Ra mặt đi!”

    Đáp lại chỉ là tiếng lộc cộc như bàn chân trần đi trên nền gạch cổ.

    Chậm.

    Nặng.

    Đều.

    Mạnh nghĩ ai đó đang phá, liền lao tới. Nhưng vừa chạy đến giữa đình thì:

    Soạt!

    Chiếu nằm chỗ Mạnh ngủ bị quăng văng ra góc đình, dù không ai động vào.

    Mạnh đứng sững.
    Bên ngoài dân làng chửi thề chạy tán loạn, chỉ còn ông Bách, mẹ Mạnh và vài người gan lì đứng lại.

    Lúc đó, một bóng đen dài đến gần 2 mét hiện trên tường ngay sau lưng Mạnh – ai đứng ngoài cũng thấy nhưng Mạnh lại không hề biết.

    Một bà trong làng ngã quỵ:

    “Làng này… không phải ma thường đâu!”

    Điều đáng sợ nhất xảy ra khi kim đồng hồ chỉ đúng 0h.

    Cả đình im lặng như tắt tiếng.

    Rồi Mạnh nghe rõ mồn một một giọng đàn ông khàn khàn ngay sát tai:

    “Đừng… ở… lại…”

    Mạnh xoay người, vung đèn pin – chẳng có ai.

    Giọng ấy lại vang lên, lần này như ngay cạnh gáy:

    “R… ờ… ố… đi…”

    Ông Bách đứng ngoài chỉ thấy con trai mình đứng chết trân, miệng nói nhưng không nghe thấy tiếng.

    Rồi Mạnh hét to bứt tai:

    “Đừng nói nữa! Ai đó câm mồm!”

    Lúc ấy cái chuông đình lại vang lên đúng 7 tiếng – liên tục không ngừng, rồi nổ “choang” một cái như vỡ đôi.

    Dân làng tái mét:

    “7 tiếng… là số tuổi âm của người chết trẻ…”

    Ông thầy già liền cầm bó nhang, thét:

    “Mở cửa đình ngay! Cái thứ trong đình không muốn hại Mạnh… nó đang cảnh báo!”

    Sau đêm đó, làng họp khẩn.

    Ông trưởng làng – người từ đầu chỉ im lặng – cuối cùng thú nhận:

    10 năm trước, khi xây đường mới, máy xúc có đào trúng một ngôi mộ trẻ – khoảng 17, 18 tuổi, không rõ thân phận, chỉ có một cuộn thư than trách viết:

    “Ta chết oan. Mong người biết chuyện chôn lại cho ta.”

    Nhưng vì làm gấp, bên công trình đưa xương ra bờ sông chôn tạm.

    Đêm đó, chuông đình kêu – trai làng ốm hàng loạt.

    Thầy cúng khi ấy bảo:

    “Không yên được đâu. Người này muốn về làng này.”

    Từ đó:

    Trai ở lại làng sẽ bị “rút sức”, mệt mỏi, như bị lôi gọi đi cùng.

    Giờ nhìn lại – tiếng gọi Mạnh nghe thấy đêm qua có lẽ không phải đe dọa… mà là kêu cứu.

    Sáng hôm sau, thầy già dẫn dân làng đi tìm lại ngôi mộ cũ, mang hài cốt về chôn trang trọng trong khu nghĩa địa làng, cúng 3 ngày.

    Điều lạ là:

    Người trai làng đang ốm thì khỏe hẳn.

    Đêm sau đình làng im phăng phắc, chuông không kêu nữa.

    Mạnh hoàn toàn khỏe, chỉ bảo:

    “Tối đó… có ai đó bảo tôi… hãy đưa họ về nhà.”

    Từ đó, trai ở Định Yên không còn phải rời làng năm 19 tuổi nữa.

    Nhưng đến giờ dân vẫn thì thầm:

    “Không phải cái vong muốn hại người – mà chính cả làng đã vô tình bỏ rơi nó suốt 10 năm.”

    Đêm ấy, nhiều người trong làng khẳng định:

    “Bóng cao gần 2 mét trong đình… đứng nhìn Mạnh không phải để bắt… mà để chờ được ‘đón về’.”

  • Lễ viếng mẹ Tuấn Hưng: Nam ca sĩ khóc mắt sưng húp, nghệ sĩ Tự Long – Bằng Kiều và dàn sao Việt lặng lẽ đến chia buồn

    Nhiều đồng nghiệp đã tham dự lễ viếng, lễ truy điệu để đưa tiễn mẹ ca sĩ Tuấn Hưng về nơi an nghỉ cuối cùng.

    Vào tối ngày 15/11, ca sĩ Tuấn Hưng xót xa thông báo mẹ đẻ là bà Nguyễn Thị Lam đã trút hơi thở cuối cùng sau gần nửa năm điều trị bệnh ung thư. Sự ra đi của bà không chỉ để lại mất mát to lớn với gia đình mà hàng trăm nghệ sĩ cũng bày tỏ lòng tiếc thương sâu sắc. Bởi lẽ lúc sinh thời, mẹ của ca sĩ Tuấn Hưng thường xuyên xuất hiện trong các hoạt động của con trai, bà cũng được nhiều nghệ sĩ Việt yêu mến. Lễ viếng và truy điệu của mẹ ca sĩ Tuấn Hưng diễn ra vào 9h sáng nay, tại Nhà tang lễ Bệnh viện Trung Ương Quân đội 108, Hà Nội.

    Tuấn Hưng xuất hiện với vẻ ngoài tiều tuỵ, suy sụp và đôi mắt hưng húp thấy rõ. Ngay từ sớm, những đồng nghiệp thân thiết với Tuấn Hưng như Nghệ sĩ Bằng Kiều nghệ sĩ Tự Long , nghệ sĩ Thanh Lam, MC Anh Tuấn , ca sĩ Phan Đinh Tùng… cùng rất nhiều bạn bè, người thân đã đến chia buồn và tiễn biệt người quá cố. Hàng trăm vòng hoa cũng được gửi đến thay cho lời tiếc thương.

    Bên ngoài nhà tang lễ, xe tang được trang trí hoa vô cùng trang trọng cũng đã được chuẩn bị sẵn. Sau lễ truy điệu, linh cữu của bà Nguyễn Thị Lam sẽ được đưa đi hoả táng tại Đài hoá thân Hoàn vũ Văn Điền, Hà Nội.

    Lễ viếng mẹ Tuấn Hưng: Nam ca sĩ khóc mắt sưng húp, nghệ sĩ Tự Long - Bằng Kiều và dàn sao Việt lặng lẽ đến chia buồn - Hình 1

    Tuấn Hưng lặng lẽ nhìn linh cữu của mẹ lần cuối cùng

    Lễ viếng mẹ Tuấn Hưng: Nam ca sĩ khóc mắt sưng húp, nghệ sĩ Tự Long - Bằng Kiều và dàn sao Việt lặng lẽ đến chia buồn - Hình 2

    Nam ca sĩ gửi lời cảm ơn mọi người đã đến chia buồn với gia đình

    Vé concert

     

    Lễ viếng mẹ Tuấn Hưng: Nam ca sĩ khóc mắt sưng húp, nghệ sĩ Tự Long - Bằng Kiều và dàn sao Việt lặng lẽ đến chia buồn - Hình 3

    Lễ viếng mẹ Tuấn Hưng: Nam ca sĩ khóc mắt sưng húp, nghệ sĩ Tự Long - Bằng Kiều và dàn sao Việt lặng lẽ đến chia buồn - Hình 4

    Tuấn Hưng suy sụp thấy rõ khi đối diện với biến cố lớn

    Lễ viếng mẹ Tuấn Hưng: Nam ca sĩ khóc mắt sưng húp, nghệ sĩ Tự Long - Bằng Kiều và dàn sao Việt lặng lẽ đến chia buồn - Hình 5

    Video đang HOT

    Hình ảnh khiến ai nhìn vào cũng xót xa

    Lễ viếng mẹ Tuấn Hưng: Nam ca sĩ khóc mắt sưng húp, nghệ sĩ Tự Long - Bằng Kiều và dàn sao Việt lặng lẽ đến chia buồn - Hình 6

    Nghệ sĩ Tự Long có mặt từ sớm để chia sẻ mất mát với gia đình

    Sách nghệ thuật

     

    Lễ viếng mẹ Tuấn Hưng: Nam ca sĩ khóc mắt sưng húp, nghệ sĩ Tự Long - Bằng Kiều và dàn sao Việt lặng lẽ đến chia buồn - Hình 7

    Comedy show tickets

     

    NS Bằng Kiều

    Lễ viếng mẹ Tuấn Hưng: Nam ca sĩ khóc mắt sưng húp, nghệ sĩ Tự Long - Bằng Kiều và dàn sao Việt lặng lẽ đến chia buồn - Hình 8

    MC Anh Tuấn – người dẫn dắt chương trình Anh Trai Vượt Ngàn Chông Gai

    Lễ viếng mẹ Tuấn Hưng: Nam ca sĩ khóc mắt sưng húp, nghệ sĩ Tự Long - Bằng Kiều và dàn sao Việt lặng lẽ đến chia buồn - Hình 9

    Ca sĩ Thanh Lam

    Lễ viếng mẹ Tuấn Hưng: Nam ca sĩ khóc mắt sưng húp, nghệ sĩ Tự Long - Bằng Kiều và dàn sao Việt lặng lẽ đến chia buồn - Hình 10

    Danh thủ Nguyễn Hồng Sơn, ca sĩ Phan Đinh Tùng

    Lễ viếng mẹ Tuấn Hưng: Nam ca sĩ khóc mắt sưng húp, nghệ sĩ Tự Long - Bằng Kiều và dàn sao Việt lặng lẽ đến chia buồn - Hình 11

    Nhiều vòng hoa đã gửi đến thay cho lời chia buồn, tiễn biệt

    Tuấn Hưng là một trong những cái tên đình đám của Vpop suốt hơn hai thập kỷ qua. Bước ra từ nhóm nhạc Quả Dưa Hấu vào cuối thập niên 90, anh nhanh chóng khẳng định dấu ấn cá nhân với chất giọng nam tính, phong cách biểu diễn cháy bỏng và loạt hit để đời như Tìm Lại Bầu Trời Dĩ Vãng Cuộc Tình Nắm Lấy Tay Anh … Ở thời đỉnh cao, Tuấn Hưng là biểu tượng của hình ảnh người đàn ông mạnh mẽ, phóng khoáng và có phần nổi loạn trong làng nhạc Việt .

    Vé concert

     

    Không chỉ ghi dấu ấn trên sân khấu, Tuấn Hưng còn thử sức với vai trò huấn luyện viên tại Giọng hát Việt và một số show truyền hình lớn, nơi anh thể hiện góc nhìn sắc sảo và tâm huyết với thế hệ nghệ sĩ trẻ. Bên cạnh sự nghiệp, nam ca sĩ cũng được ngưỡng mộ bởi tổ ấm viên mãn bên bà xã Hương Baby. Những năm gần đây, anh chọn sống chậm, ít tham gia gameshow, không chạy đua theo thị trường, chỉ biểu diễn trong những đêm nhạc riêng hoặc các sự kiện có chọn lọc. Tuấn Hưng tạo dấu ấn đặc biệt khi góp mặt trong Anh Trai Vượt Ngàn Chông Gai.

    Vào tháng 7/2025, Tuấn Hưng khiến người hâm mộ bất ngờ khi đăng tải loạt hình ảnh xuống tóc. Lý do đặc biệt khiến anh quyết định cạo trọc đầu là muốn cầu xin sức khỏe cho mẹ mình. Thời gian qua, Tuấn Hưng nhiều lần gây xúc động khi cập nhật tình trạng sức khoẻ của mẹ. Nam ca sĩ còn huỷ show diễn để kề cận bà những ngày cuối đời.

    Lễ viếng mẹ Tuấn Hưng: Nam ca sĩ khóc mắt sưng húp, nghệ sĩ Tự Long - Bằng Kiều và dàn sao Việt lặng lẽ đến chia buồn - Hình 12

    Sách nghệ thuật

     

    Mẹ ra đi là nỗi đau lớn đối với Tuấn Hưng và gia đình

    Thông tin tang lễ mẹ ca sĩ Tuấn Hưng

    Mẹ ca sĩ Tuấn Hưng trút hơi thở cuối cùng tại nhà riêng, hưởng thọ 76 tuổi.

    Sau thời gian điều trị bệnh ung thư, bà Lam Hồng – mẹ ca sĩ Tuấn Hưng đã qua đời vào tối ngày 15/11. Được biết, mẹ nam ca sĩ trút hơi thở cuối cùng tại nhà riêng, hưởng thọ 76 tuổi. Tối 15/11, Tuấn Hưng đã thay đổi ảnh đại diện thành hình hoa sen đen trắng. Dàn sao Việt là Bằng Kiều, Đăng Khôi, Lệ Quyên… đã gửi lời chia buồn tới gia đình của Tuấn Hưng.

    Mới đây, thông tin về tang lễ đã được Tuấn Hưng chia sẻ trên trang cá nhân. Lễ viếng được tổ chức từ 7 giờ 15 đến 21 giờ ngày 17/11 tại nhà tang lễ Bệnh viện TW Quân đội 108. Lễ truy điệu được tổ chức vào lúc 9 giờ cùng ngày. Linh cữu của mẹ Tuấn Hưng được hỏa táng tại Đài hóa thân Hoàn vũ Văn Điển, Hà Nội.

    Thông tin tang lễ mẹ ca sĩ Tuấn Hưng - Hình 1

    Mẹ của ca sĩ Tuấn Hưng qua đời vào ngày 15/11 sau thời gian chống chọi bệnh ung thư

    Thông tin tang lễ mẹ ca sĩ Tuấn Hưng - Hình 2

    Lễ viếng được tổ chức từ 7 giờ 15 ngày 17/11 tại nhà tang lễ Bệnh viện TW Quân đội 108

    Thông tin tang lễ mẹ ca sĩ Tuấn Hưng - Hình 3

    Linh cữu của mẹ Tuấn Hưng được hỏa táng tại Đài hóa thân Hoàn vũ Văn Điển, Hà Nội

    Vé concert

     

    Sau thời gian gần nửa năm chữa trị bệnh ung thư, mẹ của Tuấn Hưng là bà Lam Hồng đã qua đời tại nhà riêng, hưởng thọ 76 tuổi. Sự ra đi của mẹ Tuấn Hưng để lại niềm đau, mất mát lớn đối với gia đình.

    Trước đó, Tuấn Hưng từng ra gấp một bài hát để tặng mẹ trong ngày sinh nhật. Anh chia sẻ: “Mọi thứ đơn giản mộc mạc nhất có thể nhưng đó là tất cả tình yêu con dành cho mẹ. Cảm ơn mẹ vì đã sinh con ra trên cuộc đời này và luôn bên con, yêu thương, cho con mọi điều tốt đẹp nhất” .

    Thông tin tang lễ mẹ ca sĩ Tuấn Hưng - Hình 4

    Giỏ quà tặng

     

    Mẹ nam ca sĩ trút hơi thở cuối cùng tại nhà riêng, hưởng thọ 76 tuổi

    Vào tháng 7/2025, ca sĩ Tuấn Hưng từng đăng tải hình ảnh xuống tóc ở núi Yên Tử. Anh quyết định cạo đầu với mong muốn mẹ có sức khỏe tốt hơn. Thời điểm đó, mẹ của Tuấn Hưng được điều trị ung thư tại bệnh viện Ung bướu Hà Nội. Ca sĩ từng trải lòng: “Tóc có thể mọc lại, nhưng tuổi mẹ thì không. Xin cho mẹ mạnh mẽ thêm mỗi ngày. Xin cho con đủ lòng an để đi tiếp, vừa làm con trai hiếu nghĩa, vừa làm người đàn ông biết sống thật”.

    Trong suốt nhiều năm hoạt động nghệ thuật, Tuấn Hưng không ít lần nghẹn ngào khi nhắc về mẹ. Anh từng ôm mẹ bật khóc ngay trên sân khấu liveshow. Kể từ khi lập gia đình, Tuấn Hưng từng chia sẻ rằng vợ anh và mẹ ruột rất hòa hợp. Nam ca sĩ cho rằng mọi việc đều có thể dung hòa nếu người đàn ông biết sắp xếp công việc hợp lý và giữ gìn mối quan hệ trong gia đình.

    Thông tin tang lễ mẹ ca sĩ Tuấn Hưng - Hình 5

    Loa di động

     

    Tuấn Hưng từng quyết định cạo đầu vào tháng 7/2025 với mong muốn mẹ có sức khỏe tốt hơn

    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/le-tang-me-ca-si-tuan-hung-nghe-si-tu-long-bang-kieu-va-dan-sao-viet-lang-le-den-vieng-a591031.html

  • Chăm vợ b;ạ;;i li;ệ;t suốt 5 năm trời, một lần quên ví quay về lấy, vừa mở cửa ra… tôi ch;ế;;t lặng

    Chăm vợ bại l/i/ệt suốt 5 năm trời, một lần quên ví quay về lấy, vừa mở cửa ra… tôi chết lặng. Cảnh tượng trước mắt khiến tôi như bị ai đó đánh mạnh vào ngực, nghẹt thở. Tất cả những gì tôi từng gìn giữ, nâng niu suốt ngần ấy năm, sụp đổ chỉ trong một khoảnh khắc.

    gương mặt hốc hác và đôi mắt luôn ánh lên sự nhẫn nại. Cuộc đời tôi từng rất giản đơn và bình dị bên vợ – Thảo – trong căn nhà cấp bốn nhỏ ở vùng ngoại ô yên ả của thành phố Huế. Chúng tôi cùng là giáo viên tiểu học, không giàu có nhưng đủ sống, và quan trọng hơn hết, luôn trân quý nhau.

    Biến cố ập đến vào một chiều cuối năm, khi Thảo đi chợ Tết và gặp tai nạn giao thông. Cú va chạm nghiệt ngã khiến cô tổn thương cột sống nặng, dẫn đến liệt nửa người. Khi nhận cuộc gọi từ bệnh viện, tôi còn đang đứng lớp. Vội vã lao đến nơi, tôi gần như không nhận ra vợ mình – người phụ nữ luôn rạng rỡ, năng động – giờ chỉ nằm đó, đôi mắt ầng ậng nước, miệng mấp máy chẳng thành lời.

    Từ ngày Thảo nằm l/i/ệt giường, tôi xin nghỉ việc dài hạn. Từng thìa cháo, từng miếng băng, từng lần xoay trở lau người – tôi làm hết. Căn nhà nhỏ dần biến thành nơi điều trị tại gia với đầy đủ thuốc men, thiết bị, và mùi sát trùng. Nhiều người thương tình khuyên tôi gửi cô vào trung tâm chăm sóc, nhưng tôi chỉ lắc đầu: “Vợ tôi, tôi chăm. Không ai thay được.”

    Ngày nối ngày, tôi thức dậy từ tờ mờ sáng, nấu ăn, chăm vợ, rồi tranh thủ nhận sửa điện tại nhà để có chút thu nhập. Tối đến, tôi ngồi bên giường, đọc sách cho cô nghe, xoa bóp tay chân mong có ngày dây thần kinh hồi phục. Có lần, ngón tay cô khẽ động đậy – một phản ứng nhỏ nhưng khiến tôi rưng rưng, như thấy phép màu.

    Thảo gần như không nói. Cô sống trong sự im lặng kéo dài, chỉ đôi khi gật đầu hoặc lặng lẽ khóc. Tôi tin đó là biểu hiện của sự bất lực – và cũng là sự cảm động. Tôi không nghi ngờ. Tôi chỉ thương.

    Dần dần, họ hàng hai bên cũng không còn ghé thăm nhiều như trước. Có người thẳng thắn bảo tôi buông tay, sống cho mình. Nhưng tôi không trách. Tôi hiểu, chăm người bại liệt là hành trình dài và đơn độc, không phải ai cũng đủ sức đi hết cùng mình.

    Cuộc sống trôi chậm rãi trong một vòng quay quen thuộc. Cho đến buổi chiều hôm ấy…

    Trên đường đến tiệm sửa điện, tôi bỗng nhớ ra để quên ví. Trong đó có giấy tờ quan trọng và cả tiền khách đã thanh toán. Tôi quay xe về nhà, chỉ nghĩ sẽ ghé lấy rồi đi ngay. Nhưng khi mở cửa bước vào, tôi chết đứng tại chỗ.

    Ánh nắng chiều xuyên qua ô cửa sổ cũ kỹ, hắt vào phòng. Và chính vệt sáng ấy đã phơi bày tất cả: một cảnh tượng không thể ngờ, không thể tưởng tượng, không thể tha thứ.

    Căn phòng mà suốt 5 năm tôi xem là nơi tận tụy, nơi chứng minh tình yêu và hy vọng, giờ đây… phản bội tôi bằng sự thật phũ phàng đến cay nghiệt..

  • Khởi tố vợ chồng giám đốc thẩm mỹ viện Mailisa – onlinedainiki.com

    Tối ngày 21/11, theo thông tin từ Bộ Công an cho biết, Cục Cảnh sát điều tra tội phạm về tham nhũng, kinh tế, buôn lậu ( Bộ Công an) đã khởi tố vụ án “Buôn lậu”, xảy ra tại Công ty MK Skincare và các đơn vị, địa phương liên quan; đồng thời, khởi tố bị can, bắt bị can để tạm giam đối với Phan Thị Mai, Giám đốc Công ty TNHH thẩm mỹ viện Mailisa và 07 đối tượng liên quan về tội “Buôn lậu”.

    Trước đó, sáng 13/11, lực lượng chức năng có mặt tại nhiều chi nhánh thuộc chuỗi thẩm mỹ viện Mailisa – một trong những thương hiệu lớn trong ngành làm đẹp tại Việt Nam.

    Nóng: Khởi tố vợ chồng giám đốc thẩm mỹ viện Mailisa- Ảnh 1.

    Phan Thị Mai

    Nóng: Khởi tố vợ chồng giám đốc thẩm mỹ viện Mailisa- Ảnh 2.

    Hoàng Kim Khánh

    Tại TPHCM, hàng chục cán bộ, chiến sĩ công an có mặt tại số 86-88-92 đường Huỳnh Văn Bánh (phường Cầu Kiệu) để làm việc với chi nhánh này. Cùng thời điểm, lực lượng chức năng cũng làm việc tại các chi nhánh thẩm mỹ viện Mailisa ở Đắk Lắk, Hà Nội, Cần Thơ, Khánh Hòa, Đà Nẵng… Sau thời gian khám xét, lực lượng chức năng đã thu giữ nhiều tài liệu có liên quan.

    Đồng thời, ngày 19/11, lãnh đạo Cục Quản lý Dược (Bộ Y tế) thông tin với phóng viên Dân trí, cơ quan này vừa có công văn gửi đến Sở Y tế TPHCM về việc rà soát kiểm tra và xử lý vi phạm, liên quan đến các loại mỹ phẩm do hệ thống thẩm mỹ viện Mailisa buôn bán.

    Mailisa được bà Phan Thị Mai thành lập năm 1998, từ một cơ sở làm đẹp nhỏ phát triển thành hệ thống 16-17 chi nhánh với hơn 2.000 nhân sự. Trong quá trình mở rộng, ông Hoàng Kim Khánh – chồng bà Mai – đảm nhiệm vai trò điều hành. Nhiều pháp nhân mang tên Mailisa do ông Khánh đứng đại diện.

    Mailisa từng bị Thanh tra Sở Y tế TPHCM xử phạt 160 triệu đồng vào đầu năm 2023 vì cung cấp dịch vụ khám chữa bệnh không giấy phép và quảng cáo khi chưa được cấp phép. Cơ sở bị đình chỉ hoạt động khám chữa bệnh 18 tháng.

    Vợ chồng bà Mai còn nổi tiếng bởi cuộc sống xa hoa với biệt phủ rộng 4.000 m² và bộ sưu tập siêu xe trị giá hàng trăm tỉ đồng. Họ cũng thường xuyên chia sẻ về các hoạt động thiện nguyện quy mô lớn.

    Hiện Bộ Công an chưa công bố nguyên nhân và nội dung vụ việc, nhiều tài liệu đã được thu giữ để phục vụ điều tra.

  • Phạm nhân nổ súng tẩu thoát trước cửa tòa án Campuchia

    Thứ ba, 18/11/2025, 15:25 (GMT+7)

    Phạm nhân được đồng bọn trao súng ngay khi xuống xe áp giải, nã đạn vào cảnh sát rồi tẩu thoát khỏi tòa án tỉnh Svay Rieng.

    Cảnh sát Campuchia cho biết 6 phạm nhân thuộc đường dây cờ bạc trực tuyến tại Campuchia đã nổ súng để tẩu thoát ngay khi vừa được đưa đến tòa án tỉnh Svay Rieng sáng nay.

    Hình ảnh do camera an ninh ghi lại cho thấy một cô gái mặc đồ đen, đội mũ lưỡi trai và đeo khẩu trang đã đứng chờ sẵn trong khuôn viên tòa án vào khoảng 8h50, vài phút trước khi xe chở phạm nhân đi vào cổng.

    Khoảnh khăc phạm nhân nổ súng tẩu thoát khỏi tòa án Campuchia

    Phạm nhân được đồng phạm đưa súng, đe dọa cảnh sát và tẩu thoát khỏi tòa án Campuchia ngày 18/11. Video: Khmer Times

    Khi chiếc xe dừng lại và nhân viên an ninh bắt đầu áp giải nhóm 6 phạm nhân xuống, cô gái này bước đến gần một người trong nhóm rồi nhanh tay đưa súng. Hai cảnh sát bảo vệ cầm dùi cui đã phát hiện hành động bất thường của cô gái nhưng không kịp ngăn chặn.

    Có được súng, một phạm nhân lập tức chĩa về phía cảnh sát bảo vệ rồi bắn ít nhất hai phát để đe dọa. Nghe tiếng súng, 4 cảnh sát bảo vệ không vũ trang bỏ chạy, có người vấp ngã rồi bò vào sau ôtô ẩn nấp.

    Giới chức Campuchia sau đó xác nhận không có ai bị thương trong sự việc. Cảnh sát ở khu vực đã nổ súng đáp trả và cố ngăn chặn nhóm phạm nhân đào tẩu, nhưng không kịp cản chúng lên hai ôtô chờ sẵn. Lực lượng quản giáo, cảnh sát và quân đội Campuchia tiếp tục triển khai chiến dịch truy bắt khẩn cấp các phạm nhân.

    Sau nhiều giờ truy đuổi, cảnh sát đã bắt lại được một thành viên được mô tả là “thủ lĩnh” nhóm này do phương tiện lao xuống ruộng. 5 phạm nhân còn lại và nữ đồng phạm đang lẩn trốn.

    Một phạm nhân trong nhóm bị bắt giữ vào trưa 18/11. Ảnh: Freshnews
    Một phạm nhân trong nhóm bị bắt vào trưa 18/11. Ảnh: Freshnews

    Thanh Danh (Theo Khmer Times, Fresh News)